Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, Lưu Bị, người sáng lập Thục Hán, được biết đến với hành trình gian truân, nhiều lần thất bại trước khi có được cơ nghiệp vững chắc. Dù có được Gia Cát Lượng phò tá và Long Trung đối sách, Thục Hán vẫn luôn đối mặt với nguy cơ bị diệt vong. Tuy nhiên, ít ai biết rằng, một mãnh tướng xuất thân từ Tào Ngụy lại có vai trò quan trọng trong việc giúp Thục Hán kéo dài sự tồn tại thêm 20 năm. Người đó chính là Vương Bình.
Hành Trình Từ Tào Ngụy Đến Thục Hán
Vương Bình, tự Tử Quân, vốn là một tướng lĩnh dưới trướng Tào Tháo. Năm 215, khi Tào Tháo đánh Trương Lỗ, Vương Bình đã tham gia chiến dịch này. Sau đó, khi Lưu Bị đánh Hán Trung, Vương Bình đã quyết định đầu quân cho Lưu Bị. Với sự am hiểu địa hình Hán Trung, ông nhanh chóng được Lưu Bị trọng dụng, phong làm nha môn tướng và sau đó là Tỳ tướng quân. Sự quyết đoán của Lưu Bị trong việc trọng dụng Vương Bình đã cho thấy nhãn quan tinh tường của ông.
Vương Bình – Trụ Cột Của Thục Hán
Sau khi Lưu Bị qua đời, Gia Cát Lượng tiếp tục tin tưởng Vương Bình, sử dụng ông trong các chiến dịch Bắc phạt. Năm 228, trong chiến dịch Bắc phạt lần thứ nhất, Gia Cát Lượng giao cho Mã Tốc làm tiên phong và Vương Bình làm phó tướng. Mặc dù được Lưu Bị cảnh báo trước về sự bất tài của Mã Tốc, Gia Cát Lượng vẫn bỏ qua và kết quả là Mã Tốc đã đánh mất Nhai Đình.
Trong tình thế nguy cấp, Vương Bình đã kịp thời chỉ huy quân đội cố thủ, ngăn chặn quân Ngụy tiến công, bảo toàn được lực lượng. Hành động này không chỉ cứu nguy cho quân Thục mà còn giúp Thục Hán tránh được một thất bại thảm khốc, có thể dẫn đến diệt vong. Nhờ công lao này, Vương Bình được thăng làm Tham quân, thống lĩnh năm quân, một sự thăng tiến vượt bậc.
Trận Chiến Hưng Thế – Bước Ngoặt Lịch Sử
Năm 244, Tào Ngụy cử Tào Sảng mang 10 vạn quân tấn công Hán Trung. Lúc này, quân Thục ở Hán Trung chỉ có chưa đến 3 vạn người. Các tướng lĩnh Thục Hán đều có ý định cố thủ chờ viện binh. Tuy nhiên, Vương Bình đã phản đối. Ông đề xuất việc trấn giữ Hưng Thế, chặn đường tiến của quân Ngụy, đồng thời chờ viện binh.
Kế sách của Vương Bình đã được chấp nhận, và kết quả là quân Ngụy bị chặn đứng tại Hưng Thế, không thể tiến sâu. Thêm vào đó, quân Ngụy thiếu lương thực, viện binh Thục đến kịp thời, khiến Tào Sảng phải rút quân. Chiến thắng này có ý nghĩa sống còn với Thục Hán, giúp kéo dài thêm 20 năm vận mệnh của quốc gia này.
Nhãn Quan Của Lưu Bị Và Sự Tận Trung Của Vương Bình
Sự trọng dụng của Lưu Bị dành cho Vương Bình đã chứng tỏ khả năng nhìn người tinh tường của ông. Vương Bình không chỉ là một chiến tướng dũng mãnh mà còn là người có tầm nhìn xa trông rộng, biết thời thế và có những quyết định đúng đắn. Vương Bình xứng đáng là một trong những công thần quan trọng nhất của Thục Hán. Dù từng phục vụ cho Tào Ngụy, Vương Bình đã dốc hết sức mình để bảo vệ và xây dựng Thục Hán. Sự tận trung của ông không chỉ được thể hiện qua các chiến công mà còn qua sự trung thành, không ngại hi sinh để bảo vệ Thục Hán.
Kết Luận
Vương Bình, từ một tướng lĩnh của Tào Ngụy, đã trở thành công thần của Thục Hán. Ông không chỉ giúp Thục Hán tránh được họa diệt vong mà còn góp phần kéo dài sự tồn tại của quốc gia này thêm 20 năm. Sự nghiệp của Vương Bình là minh chứng cho tài năng và sự tận trung của một vị tướng, đồng thời khẳng định nhãn quan nhìn người của Lưu Bị. Chính những quyết định sáng suốt của Lưu Bị và sự tài giỏi của Vương Bình đã viết nên một trang sử đáng nhớ trong Tam Quốc Diễn Nghĩa. Câu chuyện của Vương Bình là một bài học sâu sắc về tầm quan trọng của việc sử dụng nhân tài và sự quyết đoán trong những thời khắc lịch sử.
Tài liệu tham khảo:
- La Quán Trung. Tam Quốc Diễn Nghĩa.
- Trần Thọ. Tam Quốc Chí.
- Các bài nghiên cứu lịch sử và phân tích về Tam Quốc Diễn Nghĩa.