Tiểu Bá Vương Tôn Sách Thống Nhất Giang Đông (Phần 2): Bình Định Cối Kê, Nhất Thống Giang Đông

Chào mừng các bạn trở lại với Đinh Bảo Châu, nơi chúng ta tiếp tục khám phá những trang sử hào hùng của Tam Quốc. Ở phần trước, chúng ta đã chứng kiến Tôn Sách với tài năng quân sự xuất chúng, chinh phục Giang Đông, đặt nền móng vững chắc cho sự nghiệp của dòng họ Tôn. Tuy nhiên, con đường phía trước còn đầy chông gai. Liệu Tôn Sách có thể vượt qua những thử thách để hoàn thành đại nghiệp thống nhất Giang Đông? Liệu có cuộc chiến nào đang chờ đợi ông? Tất cả sẽ được giải đáp trong bài viết hôm nay.

Cối Kê và Ngô Quận: Thử Thách Mới Của Tôn Sách

Tôn Sách, vị thiếu niên anh hùng Giang Đông, nổi tiếng không chỉ bởi tài cầm quân mà còn vì lòng nhân nghĩa và sự khôn ngoan. Sau khi đánh bại Lưu Do, Tôn Sách đối mặt với thách thức lớn từ Vương Lãng, thái thú Cối Kê, một người mưu trí và trung thành với Lưu Do. Dù đã được Tôn Sách hứa không làm hại gia quyến Lưu Do, Vương Lãng vẫn kiên quyết kháng cự, củng cố lực lượng tại Cối Lăng, một vị trí hiểm yếu. Vương Lãng chiêu mộ binh sĩ, quyết tâm dùng Cối Lăng làm pháo đài phòng thủ, đẩy lùi Tôn Sách khỏi Giang Đông.

Tôn Sách hiểu rằng tấn công trực diện vào Cối Lăng sẽ hao tổn quân lực. Ông quyết định sử dụng kế “dương đông kích tây”, đánh lạc hướng quân địch. Thay vì tập trung vào Cối Lăng, Tôn Sách bí mật dẫn quân đến Trà Độc, một vị trí chiến lược quan trọng trên đường tiếp vận của Vương Lãng. Bằng cách gây ra các hoạt động quân sự rầm rộ ở Cối Lăng, Tôn Sách đã đánh lừa Vương Lãng, khiến ông ta điều quân đến Trà Độc.

Trận Trà Độc: Bước Ngoặt Quan Trọng

Khi quân Vương Lãng do tướng Chu Hân chỉ huy đến Trà Độc, họ phát hiện ra rằng Tôn Sách đã chuẩn bị kỹ càng cho một trận chiến quyết định. Trận chiến diễn ra ác liệt, dù Chu Hân là một tướng tài, nhưng trước sức tấn công mạnh mẽ của quân Tôn Sách, ông nhanh chóng thất thế và bị giết. Chiến thắng tại Trà Độc làm sụp đổ kế hoạch phòng thủ của Vương Lãng, mở đường cho Tôn Sách mở rộng quyền kiểm soát khắp Giang Đông. Vương Lãng cùng tướng Ngu Phiên rút lui về Đông Trị, nhưng không thoát khỏi sự truy đuổi của Tôn Sách. Tại Đông Trị, Vương Lãng thất bại và đầu hàng. Tôn Sách thể hiện sự khoan dung, tha cho Vương Lãng về quê, thu phục lòng dân.

READ MORE >>  Điêu Thuyền: Mỹ nhân tuyệt sắc và tấm lòng trượng nghĩa trong Tam Quốc Diễn Nghĩa

Sau khi chinh phục phương Nam, Tôn Sách chính thức cắt đứt quan hệ với Viên Thuật và tuyên bố tự trị. Với Cối Kê làm bàn đạp vững chắc, Tôn Sách tiếp tục mở rộng lãnh thổ, hướng đến Ngô Quận, nơi có băng nhóm thổ phỉ Nghiêm Bạch Hổ hoành hành.

Bình Định Ngô Quận và Các Thế Lực Khác

Nghiêm Bạch Hổ, kẻ sở hữu một đội quân đáng kể, từng là mối đe dọa lớn cho Giang Đông. Trước sức mạnh của quân Tôn Sách, Nghiêm Bạch Hổ cử em trai Nghiêm Dư đến cầu hòa, đề nghị chia đôi Giang Đông. Tôn Sách thẳng thừng từ chối và chém đầu Nghiêm Dư, khiến băng nhóm của Nghiêm Bạch Hổ tan rã.

Tôn Sách tiếp tục mở rộng lãnh thổ đến Ngưu Chử, kiểm soát toàn bộ khu vực Đông Nam sông Trường Giang. Chiến thắng trước thái thú Đan Dương, thu phục tướng Thái Sử Từ, càng củng cố thêm uy danh của Tôn Sách. Sau khi Lưu Do qua đời, Tôn Sách quan tâm đến gia quyến của ông, thăm dò thái độ của Hoa Hâm, thái thú Dự Chương, người không có ý định chống đối. Tôn Sách chuyển hướng chú ý sang việc bình định người Sơn Việt, tộc người dũng mãnh sống ở vùng núi phía Nam.

Bình Định Người Sơn Việt: Thử Thách Kéo Dài

Người Sơn Việt, với tinh thần chiến đấu ngoan cường, liên tục nổi dậy chống lại sự cai trị của người Hán. Tôn Sách giao trọng trách này cho Hạ Tề, người có kinh nghiệm chiến đấu dày dặn. Dù cuộc chiến kéo dài và gian khổ, với sự kiên trì và tài năng của Hạ Tề, quân Tôn Sách cuối cùng cũng giành được ưu thế, đưa lãnh thổ của người Sơn Việt vào sự cai trị của họ Tôn. Sự thất bại của người Sơn Việt cho thấy tầm quan trọng của một nền văn minh tiến bộ.

READ MORE >>  Những Pha Xử Thế Tín Nghĩa Đi Vào Lòng Người Của Tào Tháo Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa

Lư Giang và Dự Chương: Mở Rộng Lãnh Thổ

Khi Tôn Sách đang dốc toàn lực tấn công Hoàng Tổ tại Hạ Khẩu, tin Viên Thuật qua đời đến, gây ra xáo trộn trong nội bộ. Em họ của Viên Thuật là Viên Dận mang quan tài đến Hoãn Thành, trong khi hai tướng Trương Huân và Dương Hoằng đến đầu hàng Tôn Sách. Tuy nhiên, thái thú Lư Giang là Lưu Huân lại giết chết hai tướng này để cướp quân và tài sản. Tôn Sách nung nấu ý định tiêu diệt Lưu Huân để trả thù.

Tôn Sách vờ hòa hoãn với Lưu Huân, đề nghị cùng nhau đánh dẹp các thế lực nhỏ lẻ ở Thượng Diên. Khi Lưu Huân không nghi ngờ gì, Tôn Sách bí mật tập hợp lực lượng, bất ngờ tấn công Lư Giang. Quân của Lưu Huân bị đánh tan tác, Tôn Sách chiếm Hoãn Thành, thu phục quân Viên Thuật. Lưu Huân bỏ chạy, cầu cứu Hoàng Tổ, nhưng vẫn thất bại trước sức mạnh của quân Tôn Sách, phải trốn đến hàng Tào Tháo. Tôn Sách tiếp tục tiến quân đánh bại Hoàng Tổ, chiếm nhiều chiến thuyền.

Sau khi đánh bại Lưu Huân và Hoàng Tổ, Tôn Sách tiến vào Dự Chương. Thay vì dùng vũ lực, Tôn Sách sai Ngu Phiên vào thành dụ hàng Hoa Hâm. Với tài ngoại giao, Ngu Phiên đã thuyết phục được Hoa Hâm đầu hàng. Tôn Sách kính trọng Hoa Hâm, khiến ông cảm động và trung thành.

Củng Cố Quyền Lực và Xây Dựng Chính Quyền

Sau khi thống nhất Giang Đông, Tôn Sách củng cố quyền lực, xây dựng bộ máy hành chính vững mạnh. Ông tự mình làm thái thú Cối Kê, trao các vị trí quan trọng cho người thân tín và tướng tài. Ngô Cảnh làm thái thú Đan Dương, Tôn Bí làm thái thú Dự Chương, Chu Trị cai quản Ngô Quận, Lý Thuật làm thái thú Lư Giang. Tôn Sách chia tách quận Dự Chương thành hai, lập thêm Lư Lăng, giao cho Tôn Phụ làm thái thú. Những chính sách này không chỉ giúp giảm bớt gánh nặng quản lý mà còn tạo cơ hội thăng tiến cho gia tộc họ Tôn.

Tôn Sách, với tham vọng thống nhất Giang Đông, đã thực hiện nhiều chiến dịch táo bạo. Ban đầu, ông nhân danh Viên Thuật để ra quân, nhưng sau đó dần tách khỏi sự kiểm soát của Viên Thuật. Mối quan hệ giữa Tôn Sách và Viên Thuật từ hợp tác lợi dụng trở nên căng thẳng và tan vỡ. Với sự giúp đỡ của Chu Du, Tôn Sách liên tiếp đánh bại các thế lực lớn, chiếm toàn bộ các quận thuộc Dương Châu.

READ MORE >>  Trận Di Lăng: Dấu Chấm Hết Cho Tham Vọng Thống Nhất Của Thục Hán

Hợp Pháp Hóa Quyền Lực và Liên Minh với Tào Tháo

Để củng cố vị thế, Tôn Sách cử Nghiêm Tượng đến Lư Giang làm thứ sử Dương Châu, dâng biểu lên Hán Hiến Đế xin được thừa nhận. Động thái này nhận được sự ủng hộ của Tào Tháo, người đang trong cuộc chiến tranh giành quyền lực với Viên Thiệu. Tào Tháo không ngần ngại chấp thuận yêu cầu của Tôn Sách, thậm chí còn gả cháu gái cho em trai Tôn Sách là Tôn Khuông. Liên minh này mang tính tạm thời, dựa trên lợi ích chung của cả hai bên.

Mặc dù trên danh nghĩa Tôn Sách chỉ là thái thú Cối Kê, nhưng thực tế ông là người cai trị toàn bộ Giang Đông. Tôn Sách cử Cố Ung cai quản Cối Kê, tập trung vào việc củng cố và mở rộng lãnh thổ. Khác với cha mình, Tôn Kiên, Tôn Sách nhận ra tầm quan trọng của Giang Đông và quyết tâm biến nơi đây thành căn cứ vững chắc. Việc chia cắt Dương Châu tạo ra cục diện chính trị mới, Tào Tháo kiểm soát phía Bắc, Tôn Sách nắm giữ phía Nam.

Lời Kết

Tôn Sách, từ một thiếu niên mất cha, đã vươn lên trở thành một anh hùng, một nhà lãnh đạo tài ba, đặt nền móng cho sự ra đời của Đông Ngô. Không chỉ là một tướng tài, Tôn Sách còn là một nhà chính trị khôn ngoan, biết kết hợp sức mạnh quân sự với ngoại giao. Thành công của ông có được nhờ tài năng cá nhân, sự ủng hộ của bạn bè, và lòng trung thành của các tướng sĩ. Dù cuộc đời ngắn ngủi, Tôn Sách vẫn để lại di sản to lớn, một biểu tượng của lòng dũng cảm, trí tuệ, và sự quyết tâm không ngừng nghỉ.

Còn bạn, bạn nghĩ sao về Tôn Sách? Điều gì đã khiến ông trở thành một nhân vật lịch sử đáng ngưỡng mộ? Hãy chia sẻ ý kiến của bạn ở phần bình luận nhé.

Tài liệu tham khảo:

  • La Quán Trung. (2017). Tam Quốc Diễn Nghĩa.
  • Trần Thọ. (2018). Tam Quốc Chí.
  • Các bài nghiên cứu, phân tích chuyên sâu về Tam Quốc Diễn Nghĩa.

Leave a Reply