Tào Tháo, một nhân vật lịch sử gây nhiều tranh cãi, nổi tiếng với tài thao lược và sự tàn nhẫn. Trong Tam Quốc Diễn Nghĩa, ông không chỉ là một nhà quân sự tài ba mà còn là một chính trị gia mưu mô, sẵn sàng loại bỏ bất cứ ai cản đường. Bài viết này sẽ phân tích cách Tào Tháo sử dụng mưu kế để hạ sát 4 danh sĩ nổi tiếng: Thôi Diễm, Khổng Dung, Lễ Hành và Dương Tu, qua đó làm nổi bật sự gian hùng và quyền biến của ông.
Thôi Diễm: Cái Chết Oan Khuất Vì Lòng Trung Trực
Thôi Diễm, một danh sĩ đức cao vọng trọng, được Tào Tháo hết mực tôn trọng. Ông nổi tiếng thanh liêm, chính trực, là tấm gương cho mọi người. Khi Tào Tháo muốn lập người kế vị, Thôi Diễm không ngần ngại công khai tiến cử Tào Phi, con trưởng, thay vì Tào Thực là cháu rể của mình. Hành động này thể hiện sự công tâm của Thôi Diễm, khiến Tào Tháo nể phục. Tuy nhiên, cuối cùng Thôi Diễm lại bị Tào Tháo vu cáo tội “phỉ báng” để sát hại.
Nguyên nhân dẫn đến cái chết của Thôi Diễm bắt nguồn từ việc ông viết thư trả lời Dương Huấn, một kẻ nịnh hót Tào Tháo. Trong thư, Thôi Diễm viết những lời lẽ hàm hồ, khó hiểu, có thể hiểu theo nhiều nghĩa khác nhau. Kẻ gian đã lợi dụng điều này, bóp méo ý nghĩa, vu cáo Thôi Diễm ngầm chê bai Tào Tháo. Tào Tháo tức giận, hạ lệnh trừng phạt Thôi Diễm. Tuy nhiên, Thôi Diễm vẫn giữ thái độ ung dung, không hề sợ hãi hay van xin. Điều này càng khiến Tào Tháo nghi ngờ, cuối cùng ép ông phải tự sát. Cái chết của Thôi Diễm cho thấy Tào Tháo không dung thứ bất cứ ai dám chống đối, dù người đó có tài đức đến đâu.
Khổng Dung: Cái Chết Vì Tính Khí Ngông Cuồng
Khổng Dung, hậu duệ của Khổng Tử, nổi tiếng thông minh, tài cao. Tuy nhiên, ông cũng là người có tính khí ngông cuồng, thường xuyên đối đầu với Tào Tháo. Khổng Dung không nể nang Tào Tháo, thường xuyên châm biếm, chỉ trích các quyết sách của ông. Điển hình như việc Tào Tháo cấm rượu, Khổng Dung đã phản đối kịch liệt, so sánh với việc cấm đàn bà. Thậm chí, Khổng Dung còn công khai mỉa mai Tào Tháo cướp vợ người khác.
Mâu thuẫn giữa Khổng Dung và Tào Tháo ngày càng sâu sắc khi Khổng Dung có quan hệ thân thiết với Lưu Bị. Tào Tháo lo sợ Khổng Dung sẽ gây bất lợi cho mình nên quyết định trừ khử. Tào Tháo đã vu cho Khổng Dung tội “mưu phản”, đồng thời hạ thấp danh dự của ông bằng cách tung tin ông là kẻ phản bội tổ tiên. Cái chết của Khổng Dung là minh chứng cho sự tàn nhẫn của Tào Tháo, đồng thời là bài học về sự thận trọng trong lời ăn tiếng nói.
Lễ Hành: Cái Chết Vì Tính Cách Ngạo Mạn
Lễ Hành, một danh sĩ có tài hùng biện, nổi tiếng ngạo mạn, không coi ai ra gì. Ông có mối quan hệ tốt với Khổng Dung, thường xuyên chê bai Tào Tháo. Khi Tào Tháo muốn thu phục Lễ Hành, ông đã từ chối với lý do bị “bệnh điên”, thậm chí còn có những lời lẽ xấc xược, châm chọc Tào Tháo. Tào Tháo đã cố gắng nhẫn nhịn, muốn dùng tài của Lễ Hành nhưng ông lại không biết điều, tiếp tục có những hành động ngông cuồng.
Lễ Hành đã có những hành động khiếm nhã, cởi đồ trước mặt Tào Tháo và các quan, sau đó mắng chửi thậm tệ. Tào Tháo đã tức giận nhưng không giết Lễ Hành mà đẩy ông đến chỗ của Lưu Biểu. Tuy nhiên, Lễ Hành vẫn không thay đổi, tiếp tục gây sự và cuối cùng bị Hoàng Tổ giết chết. Cái chết của Lễ Hành cho thấy sự ngạo mạn, coi thường người khác có thể dẫn đến kết cục bi thảm, đồng thời làm nổi bật sự nhẫn nhịn của Tào Tháo.
Dương Tu: Cái Chết Vì Sự Thông Minh Quá Mức
Dương Tu, con trai của Thái úy Dương Bưu, nổi tiếng thông minh, tài hoa. Ông là người ủng hộ Tào Thực, đối thủ của Tào Phi trong cuộc chiến giành ngôi vị. Tuy nhiên, Dương Tu chết không phải vì đắc tội với Tào Tháo mà vì sự thông minh quá mức, luôn đoán trước được ý nghĩ của Tào Tháo. Dương Tu đã giúp Tào Thực đối phó với Tào Tháo bằng những chiêu trò “khôn vặt”, khiến Tào Tháo nhận ra sự láu cá của ông.
Tào Tháo ghét những kẻ đoán biết ý mình, ông muốn nắm giữ mọi thứ trong tay. Dương Tu lại không biết điều, thường xuyên thể hiện sự thông minh của mình, khiến Tào Tháo bất an. Cuối cùng, Dương Tu bị Tào Tháo giết với tội “tiết lộ quân cơ”. Cái chết của Dương Tu cho thấy Tào Tháo là người chuyên chế, không chấp nhận bất cứ ai vượt quá tầm kiểm soát của mình, đồng thời là lời cảnh tỉnh cho những ai quá tự tin vào sự thông minh của mình.
Kết Luận
Cái chết của 4 danh sĩ Thôi Diễm, Khổng Dung, Lễ Hành và Dương Tu cho thấy sự gian hùng, mưu mô và tàn nhẫn của Tào Tháo. Ông không chỉ là một nhà quân sự tài ba mà còn là một chính trị gia đầy quyền biến, sẵn sàng loại bỏ bất cứ ai cản đường. Những cái chết này cũng là bài học đắt giá về sự trung thành, khiêm nhường, thận trọng trong lời nói và hành động. Đồng thời cũng khẳng định một sự thật rằng, Tào Tháo không phải là một kẻ bạo chúa thích chém giết mà là một người suy tính kỹ lưỡng, hành động vì lợi ích của bản thân.
Tài Liệu Tham Khảo
- La Quán Trung, Tam Quốc Diễn Nghĩa.
- Trần Thọ, Tam Quốc Chí.
- Các bài nghiên cứu lịch sử liên quan đến Tào Tháo và thời Tam Quốc.