Kênh “Những lời dạy cổ xưa” xin chào quý vị khán giả. Kênh của chúng tôi là nơi chia sẻ những triết lý sống, những đạo lý làm người từ kho tàng văn hóa cổ xưa, đặc biệt là từ các kinh điển Phật Giáo và Thiên Chúa Giáo. Chúng tôi mong muốn mang đến cho quý vị những giây phút lắng đọng, chiêm nghiệm về cuộc đời, giúp mỗi người tìm thấy sự an lạc và ý nghĩa trong hành trình tâm linh của mình. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá một trong những lời dạy sâu sắc nhất, đó là “Muốn nhận được, hãy học cách cho đi”.
Sự Giàu Sang Thực Sự Đến Từ Tâm Hồn
Trong cuộc sống đầy những thăng trầm, đôi khi chúng ta mải miết chạy theo những giá trị vật chất bên ngoài mà quên đi sự giàu có thực sự đến từ bên trong tâm hồn. Chúng ta thường nhìn vào sự giàu sang của người khác, mà quên rằng sự giàu có đích thực nằm ở tâm hồn thanh thản, một trái tim biết yêu thương và sẻ chia. Nếu mỗi người có thể dành cho mình một khoảng lặng để nhìn lại, để lắng nghe tiếng nói bên trong, chúng ta sẽ nhận ra đâu là điều thực sự quan trọng.
Khi ta ném một viên đá xuống mặt nước, mặt nước sẽ bị xáo động, hình ảnh phản chiếu sẽ trở nên méo mó. Tâm ta cũng vậy, khi còn xáo động bởi những lo toan, muộn phiền, ta khó có thể nhìn rõ bản chất của mọi việc. Hãy đợi đến khi tâm dần lắng lại, ta sẽ thấy được sự thuần khiết trong chính mình. Chúng ta cần một khoảng lặng để tự vấn: Ta là ai? Ta đang sống hay chỉ đang tồn tại?
Cho Đi Để Nhận Lại: Quy Luật Bất Biến Của Cuộc Sống
Đời người không nhất định phải đại phú đại quý, mà cần sống sao cho có ý nghĩa. Hạnh phúc không phải là so sánh với người khác, mà là cảm nhận bằng chính trái tim mình. Điều quan trọng nhất là tự soi lòng, nhìn lại tâm tình trong mỗi diễn biến của cuộc đời. Một người sống vui vẻ hay hạnh phúc hay không, tất cả đều nằm ở tâm, chứ không phải ở thân thể, ở những được mất bên ngoài.
Tâm của mỗi người như một cánh đồng. Gieo nhân lành sẽ gặt quả lành, gieo nhân xấu sẽ gặt quả xấu. Nếu chúng ta có thể vui vẻ sống trọn mỗi ngày, khiến sinh mệnh tự nhiên khỏe mạnh, thì toàn bộ giới tự nhiên sẽ chúc mừng ta. Vui vẻ có thể khiến con người trở nên duyên dáng xinh đẹp, còn thù hận, oán trách chỉ khiến ta xấu xí hơn. Tướng do tâm sinh, nụ cười chính là tấm gương phản chiếu tâm hồn. Nếu trong tâm có hạt giống vui vẻ, quả trổ ra sẽ là nụ cười. Nếu trong tâm có hạt giống đau khổ, quả trổ ra sẽ là nỗi đau. Nếu trong tâm có hạt giống tình thương, quả trổ ra sẽ là lòng khoan dung.
Chúng ta không thể thay đổi thời tiết, nhưng có thể thay đổi tâm trạng. Thay vì phiền não vì trời mưa, hãy tận hưởng sự mát mẻ. Thay vì lo lắng vì trời nắng, hãy tìm cho mình một bóng râm. Hãy mở lòng đón nhận mọi điều đến với cuộc sống.
Sức Mạnh Của Sự Im Lặng Và Khoan Dung
Có những người khi đối diện với bất kể chuyện gì đều trầm lặng, không giải thích, không tranh cãi, không cải chính. Họ im lặng không phải vì sợ hãi, mà vì muốn thời gian chứng minh tất cả. Đôi khi, im lặng giúp tâm thái thoải mái hơn là thổ lộ hết tâm sự. Im lặng là biểu hiện của sự từng trải và trưởng thành.
Đau rồi hãy cố gắng nhẫn chịu, mệt mỏi rồi thì nên im lặng nghỉ ngơi. Biết khoan dung và hiểu người khác. Biển cả có thể thu nạp trăm nghìn sông nên mới trở nên rộng lớn. Người biết khoan dung với lỗi lầm của người khác cũng sẽ biết tha thứ cho chính mình, biết buông bỏ và biết quý trọng.
Người trưởng thành biết loại bỏ những thứ không cần thiết trên hành trang cuộc đời. Đó là những người bạn giả dối, những thú vui vô nghĩa, những câu chuyện tầm phào. Đồng thời, họ biết nắm giữ và trân quý sự tự tin, tấm lòng lương thiện, sự khiêm tốn giản dị, sống lý trí và nhiệt tình.
Trân Trọng Hiện Tại, Buông Bỏ Quá Khứ
Con người trưởng thành qua thời gian, khi đối diện với hiện thực phủ phàng của cuộc sống. Người trưởng thành biết trân trọng từng phút giây, biết quý giá sinh mệnh. Khi vui, hãy tự nhủ rằng niềm vui này chẳng thường hằng bền lâu. Khi buồn, đừng cố gắng xua đuổi, vì buồn rồi cũng sẽ qua. Hãy nhìn thấu rõ sự vô thường của cuộc đời.
Không sống mãi trong quá khứ, không cuồng vọng với tương lai, không vương vấn với những người đã rời đi. Không khổ đau với những điều không đạt được, không quay quắt với những gì chưa có. Không đánh mất mình trong đám đông, không quên mình đang tồn tại. Không thốt ra những lời đau thương, hãy nói lời ái ngữ. Trước khi quyết định làm điều gì, hãy nghĩ đến những đau khổ có thể xảy ra. Đó là từ bi.
Những nỗi khổ cần phải nhìn thấu để vượt qua. Thất bại là chuyện thường tình, nhưng điều quan trọng là biết đứng dậy sau vấp ngã. Đừng cứ nằm mãi ở đó than thân trách phận, bạn đang chờ ai đến cứu giúp? Cuộc đời là do chính bạn quyết định, hãy chọn con đường mà bạn tin là đúng.
Nếu không nhìn thấu chính mình, không nhìn thấy vết thương sau mỗi lần tranh đấu, không nhìn thấy nơi yên tĩnh phía sau sự náo nhiệt, thì đó là những nỗi khổ lớn của cuộc đời. Chúng ta thường nghĩ rằng mình hiểu rõ bản thân nhất, nhưng thực tế lại hoàn toàn ngược lại. Nhìn thấu phần sâu thẳm nhất của tâm hồn là điều khó khăn nhất.
Sống Trong Hiện Tại, Hướng Đến Tương Lai
Đừng sống mãi trong quá khứ, vì quá khứ chỉ là cơn mưa rồi cũng tạnh, là cuốn phim xem qua rồi cũng hết. Luyến tiếc quá khứ là sống trong những dằn vặt không yên. Hãy chấp nhận rằng có những thứ không thể vãn hồi, có những chuyện không thể thay đổi. Buông bỏ không chỉ là buông bỏ vật chất, mà còn là buông bỏ những muộn phiền trong tâm. Buông bỏ là cách Phật dạy để con người trở về với bản tính thuần hậu lương thiện nhất của mình.
Cuộc đời không phải là bể khổ, chính ta tạo khổ cho mình. Chỉ khi thay đổi góc nhìn, tâm hồn mới rạng ánh quang minh. Cuộc sống như một cuốn sách, có trang buồn, có trang vui. Hãy mạnh mẽ lật từng trang, vì mỗi trang đều mang một ý nghĩa riêng. Trải qua đau khổ, ta sẽ biết trân trọng hạnh phúc hơn.
Gặp gỡ hay ly tan đều là nhân duyên. Hãy thuận theo tự nhiên để được an yên. Lúc nhỏ hạnh phúc là điều đơn giản, lớn lên rồi, có thể sống đơn giản mới là hạnh phúc. Hãy làm việc thiện, và yêu thích những điều lành. Thiền định mang lại hạnh phúc cho chính mình và cho người khác.
Quy Luật Bù Trừ Và Ý Nghĩa Cuộc Đời
Khi sắp đạt được hạnh phúc, con người thường hân hoan, nhưng khi đạt được rồi lại lo lắng bất an. Cuộc đời không có gì là tuyệt đối, luôn có sự bù trừ. Nếu bạn có được càng nhiều, trách nhiệm kèm theo sẽ càng lớn. Đời người như mặt trời, có lúc rất sáng, đôi khi lại tối đen.
Nhân sinh rốt cuộc chỉ có hai phút rưỡi: một phút để mỉm cười, một phút để thở dài, và nửa phút để yêu thương. Đời người không dài không ngắn, đáng trân trọng thì nên giữ gìn, cần bỏ đi thì hãy buông tay. Có một số người ta không thể quên được vì không nợ, có một số người ta nhất định phải quên đi vì không đáng nhớ.
Đừng quá tin vào mắt mình, vì đôi khi những gì bạn thấy chỉ là những gì bạn muốn thấy. Chúng ta đều nghĩ rằng mình làm chủ cuộc đời này, mà quên rằng cuộc sống cần rất nhiều sự phối hợp. Bất luận hôm nay gặp bao nhiêu khó khăn, hãy cứ vững tin rằng chỉ có hôm qua là không thể trở lại, còn ngày mai chắc chắn sẽ đến.
Đừng khóc thương quá khứ đã qua, đừng lo lắng về tương lai còn mù mịt. Hãy sống trọn vẹn từng phút giây của hiện tại. Đó chính là cách để bạn tìm thấy ý nghĩa đích thực của cuộc sống, và sống một cuộc đời an lạc, hạnh phúc.
Kính chúc quý vị một ngày an lạc và tràn đầy niềm vui. Xin cảm ơn đã lắng nghe những chia sẻ của Kênh “Những lời dạy cổ xưa”. Hẹn gặp lại quý vị trong những bài chia sẻ tiếp theo.