Món Quà Bí Mật Từ Bà Huyện Minh: Bài Học Ngàn Vàng Về Lòng Tham và Công Lý (Phần 10)

Chào mừng quý độc giả đến với chuyên mục “Những Lời Dạy Cổ Xưa” của dinhbaochau.com, nơi chúng ta cùng nhau khám phá những giá trị tinh thần sâu sắc qua các câu chuyện cổ. Hôm nay, chúng ta sẽ tiếp tục theo dõi diễn biến câu chuyện “Món Quà Bí Mật Từ Bà Huyện Minh,” một tác phẩm chứa đựng nhiều bài học quý giá về lòng tham, sự cám dỗ và cuộc đấu tranh giữa công lý và lợi ích cá nhân.

Câu chuyện tiếp nối ở chương 13, khi bà án chuẩn bị bữa cơm chiều, một mâm cơm thịnh soạn hơn mọi ngày, có cả rượu và đồ nhắm. Bà vui vẻ trò chuyện với chồng, kể lể nhiều chuyện, trong đó có chuyến viếng thăm của bà Huyện Minh. Bà khéo léo lái câu chuyện sang vụ án Chánh tổng hàm và đưa ra những nhận định theo hướng có lợi cho bà Huyện, dù trong lòng bà vẫn còn nhiều nghi ngờ. Quan án cũng không mấy tin tưởng vào những gì mà bà Huyện trình bày, ông cho rằng vụ án còn nhiều uẩn khúc cần phải điều tra thêm.

Tối hôm đó, quan án xem xét lại hồ sơ vụ án Chánh tổng hàm. Theo tờ trình của quan Huyện Minh, một cô tớ gái tên Thị Nguyệt đã bỏ trốn vì buồn chuyện gia đình. Tuy nhiên, sự thật đằng sau có vẻ không đơn giản như vậy. Gia đình Thị Nguyệt làm ăn thua lỗ, phải cầm cố ruộng đất cho Chánh tổng hàm. Hắn ta là một kẻ gian ác, cho vay nặng lãi, bóc lột người dân nghèo và tìm cách chiếm đoạt con gái nhà người khác làm thê thiếp. Thị Nguyệt bị ép gả cho một lão già, buồn phiền bỏ ăn bỏ ngủ rồi trốn đi. Cha mẹ Thị Nguyệt thì cho rằng con gái mình bị mất tích một cách bí ẩn.

READ MORE >>  11 Câu Chuyện Ngụ Ngôn Cổ Dạy Về Đối Nhân Xử Thế

Quan án đọc đi đọc lại hồ sơ, thấy nhiều điểm bất thường, chắc chắn rằng cha mẹ Thị Nguyệt có điều oan ức. Ông nghi ngờ quan Huyện Minh đã bị Chánh tổng hàm hối lộ nên mới làm ngơ vụ án. Tuy nhiên, vì chưa có đủ bằng chứng xác thực, ông quyết định tạm gác vụ án để điều tra thêm.

Đến chương 14, bà Huyện Minh lại đến thăm bà án. Lần này, bà không mang theo quà cáp gì, có lẽ bà cho rằng bốn thoi vàng lần trước đã đủ. Bà Huyện có vẻ tự tin hơn, còn bà án thì ngược lại, thấy lúng túng khó ăn khó nói. Bà Huyện bóng gió về món quà hôm trước, gợi ý về hương vị trà đặc biệt mà chỉ có ở kinh đô. Bà án xấu hổ, cảm thấy nhục nhã vì bị bà Huyện coi thường. Bà nhớ lại số vàng đã lỡ tiêu một thoi để giúp đỡ gia đình ở quê đang gặp khó khăn.

Bà án hiểu rằng, nếu trả lại vàng thì chẳng khác nào tự thừa nhận mình đã nhận hối lộ, mà nếu không trả thì bà Huyện sẽ càng lấn tới. Trong lòng bà vô cùng rối bời, không biết phải làm sao. Bà đành trả lời lấp lửng rằng: “Trà có mùi vị đặc biệt, nhưng chỉ mình tôi thưởng thức, còn ông nhà tôi chỉ dùng thứ trà quen thuộc thôi.” Câu trả lời của bà làm bà Huyện giật mình, không còn vẻ đắc ý như trước nữa.

Bà án hiểu được sự lo lắng của bà Huyện và nói thêm: “Vì ông nhà tôi không quen dùng thứ trà ấy, nên tôi định khi bà trở lại sẽ gửi trà lại bà. Còn tôi thì dùng trà gì cũng được”. Bà làm như sắp đứng dậy đi lấy trà trả lại, khiến bà Huyện hoảng hốt vội vàng giữ bà ngồi xuống, năn nỉ bà cứ giữ trà mà dùng. Sau một hồi vòng vo, bà Huyện cũng đi vào vấn đề chính là vụ án Chánh tổng hàm và cầu xin bà án giúp đỡ. Bà còn cố tình khoe rằng chồng mình có thế lực, được quan tổng trấn bảo bọc, mong bà án yên tâm.

READ MORE >>  Bí Ẩn Người Ngoài Hành Tinh: Tín Hiệu Lạ Và Những Lời Dạy Cổ Xưa

Bà án nghe xong cũng thấy yên tâm phần nào, bà nghĩ đây là một cơ hội tốt để có thêm tiền bạc mà không tốn sức. Bà hứa với bà Huyện sẽ cố gắng thuyết phục chồng để vụ án được khép lại.

Chương 15, bà án bắt đầu lo lắng vì đã hứa với bà Huyện mà chưa tìm được cơ hội để nói với chồng. Bà sợ rằng quan án sẽ điều tra ra sự thật thì mọi chuyện sẽ vỡ lở. Từ khi nhận được vàng, bà không còn muốn trả lại mà chỉ tìm cách để giữ cho bằng được. Trong bữa cơm, bà quyết định sẽ gợi chuyện với chồng.

Bà biết rằng chồng mình là người thanh liêm, nhưng cũng rất nể vợ thương con. Bà hy vọng bằng sự khéo léo, bà có thể thuyết phục được chồng. Bà nhớ đến câu “Phàm làm việc gì trước phải xét kỹ đến hậu quả của nó”, bà cảm thấy bất an và tự biện minh cho mình bằng nhiều lý do. Bà tự nhủ, vụ án chỉ mới là nghi vấn, nếu Chánh tổng hàm bị oan thì mình đang làm một việc tốt, số vàng không đáng gì so với tài sản của lão. Hơn nữa, nếu mình không giúp thì cũng có người khác giúp, và mình lấy tiền cũng là để lo cho gia đình.

Khi quan án về đến nhà, bà thấy chồng có vẻ không vui. Ông kể rằng bọn nha lại điều tra vụ án Chánh tổng hàm không tìm được bằng chứng gì. Bà biện hộ cho bọn nha lại và cho rằng nguyên cáo có thể đã vu oan cho Chánh tổng hàm. Quan án bực tức cho rằng bà không hiểu biết gì về các vụ án mà lại xen vào. Ông cho biết, chắc chắn Chánh tổng hàm đã giam giữ hoặc thủ tiêu Thị Nguyệt, chỉ là chưa tìm ra bằng chứng.

READ MORE >>  Gieo Trồng Hạnh Phúc - Chương 1: Hành trình tìm về an lạc nội tại

Bà án lại tiếp tục bênh vực Chánh tổng hàm và cho rằng quan Huyện Minh là người hiền lành, không hối lộ. Quan án nói rằng bà chỉ nhìn bề ngoài mà không biết những chuyện khuất tất bên trong. Ông cũng cho biết, quan tổng trấn đã hai ba lần dục ông khép vụ án lại. Bà án liền khuyên chồng nên nghe theo quan tổng trấn để cho yên chuyện.

Quan án buồn bã vì vợ mình không hiểu mình, không ủng hộ mình trong công việc. Bà án thì lại tiếp tục than vãn về cuộc sống khó khăn của gia đình và cho rằng ai cũng chạy theo danh lợi. Quan án im lặng, nhưng vẻ bồn bã hiện rõ trên khuôn mặt.

Trong không khí căng thẳng đó, bà án đứng lên với ánh mắt đầy quyết tâm. Bà biết rằng mọi thứ phụ thuộc vào quyết định của bà. Bà sẽ làm gì tiếp theo, bà có tiết lộ về bốn thoi vàng hay không? Hãy cùng đón xem những diễn biến tiếp theo của câu chuyện trong các phần sau.

Tóm lại, câu chuyện “Món Quà Bí Mật Từ Bà Huyện Minh” đã cho thấy những cám dỗ của đồng tiền, sự tha hóa của những kẻ có quyền lực và cuộc đấu tranh giữa cái thiện và cái ác trong mỗi con người. Liệu bà án có vượt qua được sự cám dỗ của đồng tiền để giữ vững lương tâm và lẽ phải hay không? Hãy cùng đón chờ những diễn biến tiếp theo trong các phần sau của câu chuyện.

Leave a Reply