Chào mừng bạn đến với chuyên mục “Những lời dạy cổ xưa” của dinhbaochau.com, nơi chúng tôi khám phá và chia sẻ những tri thức tâm linh sâu sắc từ các nền văn hóa và tôn giáo khác nhau. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về một tác phẩm kinh điển, “Bốn Thỏa Ước” của Don Miguel Ruiz, thông qua bản ghi âm chương 1 của sách. Đây không chỉ là một bản tóm tắt mà còn là sự khám phá ý nghĩa triết học và thực tiễn của những lời dạy này trong đời sống hàng ngày, đặc biệt là trong bối cảnh tâm linh và phát triển cá nhân.
Nguồn Gốc và Bối Cảnh của “Bốn Thỏa Ước”
“Bốn Thỏa Ước” là một tác phẩm dựa trên triết lý của người Toltec cổ đại, một nền văn minh nổi tiếng ở miền Nam Mexico. Người Toltec, được biết đến là những nhà thông thái và nghệ sĩ, đã xây dựng một xã hội riêng để nghiên cứu và bảo tồn tri thức tâm linh. Những lời dạy của họ, được truyền lại qua các thế hệ, tập trung vào việc đạt được tự do, bình an và hạnh phúc trong một thế giới đầy biến động.
Những lời dạy này, ban đầu được giữ bí mật, đã được một vị Na qua (người giữ gìn tri thức) tên Don Miguel Ruiz chọn để chia sẻ cho đại chúng. Triết lý Toltec, dù không phải là một tôn giáo, có nhiều điểm tương đồng với các đạo giáo bí truyền khác, đặc biệt là Đạo giáo, tập trung vào việc hướng dẫn con người sống một cuộc đời ý nghĩa, dựa trên tình yêu thương và hạnh phúc.
Chiếc Gương Ám Khói: Khám Phá Bản Chất Thật
Câu chuyện bắt đầu với hình ảnh một người đang học để trở thành thầy thuốc, nhưng ông không hoàn toàn đồng tình với những gì mình được học. Trong một đêm trăng non, ông mơ thấy bản thân mình và nhận ra rằng mọi thứ đều được tạo ra từ ánh sáng. Ông nhận ra rằng ánh sáng là sự sống, là ý định và mọi thứ xung quanh, kể cả con người, đều là một phần của Đấng Tạo Hóa.
Từ đó, ông nhận ra rằng thế giới vật chất chỉ là tấm gương phản chiếu ánh sáng, tạo ra những hình ảnh khác nhau của ánh sáng đó. Và ảo tưởng, giấc mơ, chính là lớp khói khiến chúng ta không nhìn thấy bản chất thật của mình. Chúng ta là ánh sáng, là tình yêu thương trong trẻo.
Sự giác ngộ này đã thay đổi cuộc đời ông, khi ông nhìn thấy bản thân mình trong tất cả mọi người, trong mọi vật. Ông cảm thấy sự hòa hợp và bình yên sâu sắc. Tuy nhiên, ông cũng nhận ra rằng, mọi người đều đang mơ, không có nhận thức và không biết mình là ai. Họ không nhìn thấy bản thân họ trong ông, vì có một lớp sương mù, một lớp khói che phủ, do chính những diễn dịch hình ảnh của ánh sáng, hay những giấc mơ của con người tạo ra. Ông đặt tên mình là “Tấm Gương Ám Khói”, để luôn nhớ rằng vật chất chỉ là tấm gương, và đám khói ở giữa là thứ ngăn cản chúng ta hiểu bản thân mình.
Sự Thuận Hóa và Giấc Mơ Trần Thế
Theo triết lý của “Bốn Thỏa Ước”, tất cả những gì chúng ta thấy và nghe đều chỉ là giấc mơ. Chúng ta đang mơ ngay lúc này, ngay cả khi đang thức. Giấc mơ là chức năng của tâm trí, diễn ra 24/7. Trước khi chúng ta sinh ra, đã có một “Giấc Mơ Trần Thế” tồn tại, bao gồm tất cả các quy tắc, niềm tin, luật lệ, tôn giáo, văn hóa, và cách sống của xã hội.
Khi sinh ra, chúng ta được dạy cách mơ giấc mơ xã hội này thông qua cha mẹ, trường học và tôn giáo. Chúng ta được dạy cách tập trung sự chú ý vào những gì người lớn muốn chúng ta nhận thức, và bỏ qua những thứ còn lại. Chúng ta học cách hành xử trong xã hội, cái gì được chấp nhận, cái gì không, cái gì tốt, cái gì xấu, cái gì đúng, cái gì sai.
Ngôn ngữ trở thành mật mã giúp chúng ta giao tiếp và hiểu nhau. Mỗi từ ngữ là một thỏa ước mà chúng ta ngầm hiểu. Chúng ta không được chọn ngôn ngữ, tôn giáo, hay giá trị mà chúng ta theo đuổi. Tất cả đã được sắp đặt sẵn. Từ đó, quá trình “Thuận Hóa” bắt đầu, thông tin từ giấc mơ bên ngoài chuyển thành giấc mơ bên trong, kiến tạo hệ thống niềm tin của chúng ta.
Trong quá trình này, chúng ta được dạy cách đánh giá, đánh giá bản thân và người khác, tương tự như cách chúng ta thuần hóa chó mèo, bằng thưởng và phạt. Chúng ta sợ bị phạt và sợ không được thưởng, vì vậy, chúng ta bắt đầu giả vờ trở thành người khác, chỉ để làm hài lòng mọi người.
Nỗi Sợ Không Xứng Đáng và Sự Giả Tạo
Cuối cùng, chúng ta trở thành người khác, không còn là bản thân mình, mà là bản sao của cha mẹ, xã hội, và niềm tin tôn giáo. Chúng ta tự vẽ ra một hình ảnh hoàn hảo để cố gắng trở nên xứng đáng, nhưng hình ảnh đó hoàn toàn không liên quan gì đến con người thật của chúng ta.
Chúng ta trở nên giả tạo và đeo chiếc mặt nạ để không ai khác có thể nhìn thấy con người thật. Chúng ta đánh giá người khác bằng hình ảnh hoàn hảo giả tạo của mình và đương nhiên thấy họ không xứng đáng. Chúng ta không trung thực với bản thân, làm hại cơ thể mình để được chấp nhận.
Chúng ta tự trừng phạt bản thân vì đã không trở thành hình mẫu mà lẽ ra họ phải trở thành. Chúng ta đối xử tệ với bản thân và dùng người khác để hành hạ chính mình. Trong đời, không ai hành hạ ta nhiều bằng chính ta.
Ác Mộng và Địa Ngục
Theo “Bốn Thỏa Ước”, giấc mơ xã hội là một ác mộng, đầy bạo lực, sợ hãi, chiến tranh và bất công. Giấc mơ cá nhân cũng không ngoại lệ, chúng ta luôn sống trong sợ hãi, giận dữ, ghen tuông và thù hận. Những cảm xúc tiêu cực này giống như ngọn lửa thiêu đốt chúng ta, biến cuộc sống của chúng ta thành một địa ngục.
Mỗi con người đều có giấc mơ riêng, nhưng tất cả đều bị điều khiển bởi nỗi sợ hãi. Chúng ta học cách mơ địa ngục trong chính cuộc sống của mình, khi chúng ta giận dữ, ghen tuông, ganh ghét và thù hận.
Tìm Kiếm Chân Lý và Giải Pháp
Vậy, làm sao chúng ta có thể thoát khỏi địa ngục này? Làm sao chúng ta có thể sống một cuộc đời hạnh phúc và ý nghĩa? “Bốn Thỏa Ước” cho rằng, chúng ta cần phải phá vỡ những thỏa ước dựa trên nỗi sợ hãi và dành lại chủ quyền cho bản thân mình.
Chúng ta cần phải nhận ra rằng, phần lớn những niềm tin mà chúng ta đang giữ trong tâm trí đều là sự dối trá. Chúng ta cần phải sống trung thực với bản thân, chấp nhận chính mình, dù là người không hoàn hảo, và ngừng tự trừng phạt mình.
Chúng ta cần phải nhận ra rằng, chân lý và cái đẹp luôn ở xung quanh ta, chỉ là ta chưa đủ tỉnh thức để nhìn thấy. Chúng ta cần phải dũng cảm tuyên chiến với những niềm tin đã ăn sâu vào tiềm thức, và thay thế bằng những niềm tin tích cực, dựa trên tình yêu thương.
Bốn Thỏa Ước Quyền Lực
Để thay đổi giấc mơ của mình, “Bốn Thỏa Ước” đưa ra bốn thỏa ước quyền lực:
- Hãy thành thật với lời nói của mình: Không nói những điều tiêu cực về bản thân hay người khác, luôn nói những lời chân thật và yêu thương.
- Không đón nhận mọi thứ một cách cá nhân: Những gì người khác làm hay nói không phải là về bạn, mà là về họ.
- Không suy đoán: Không tạo ra những câu chuyện trong đầu, hãy hỏi trực tiếp để hiểu rõ tình hình.
- Luôn cố gắng hết mình: Dù trong bất cứ hoàn cảnh nào, hãy luôn làm hết khả năng của mình.
Khi bạn phá vỡ những thỏa ước cũ, năng lượng bị tiêu hao sẽ được hồi phục. Nếu bạn chấp nhận bốn thỏa ước này, chúng sẽ giúp bạn thay đổi toàn bộ hệ thống các thỏa ước cũ, giải phóng bạn khỏi địa ngục và kiến tạo một giấc mơ thiên đàng của riêng mình.
Kết Luận
“Bốn Thỏa Ước” không chỉ là một cuốn sách mà còn là một hành trình khai phá bản thân và tâm linh sâu sắc. Những lời dạy của người Toltec cổ đại, được truyền tải qua tác phẩm này, vẫn còn nguyên giá trị và ý nghĩa trong cuộc sống hiện đại.
Hy vọng rằng, bài phân tích này đã giúp bạn hiểu rõ hơn về triết lý và những thông điệp mà “Bốn Thỏa Ước” mang lại. Hãy cùng nhau khám phá và áp dụng những lời dạy này vào cuộc sống hàng ngày để có thể sống một cuộc đời hạnh phúc, bình an và đầy ý nghĩa. Nếu bạn muốn tìm hiểu sâu hơn, hãy tìm đọc toàn bộ cuốn sách “Bốn Thỏa Ước” và khám phá những bí mật còn ẩn chứa bên trong.
Tài liệu tham khảo
- Ruiz, Don Miguel. The Four Agreements: A Practical Guide to Personal Freedom. Amber-Allen Publishing, 1997.