Chào mừng bạn đến với dinhbaochau.com, nơi chúng tôi khám phá những chiều sâu tâm linh và tri thức cổ xưa. Hôm nay, chúng tôi xin giới thiệu chuyên mục “Những lời dạy cổ xưa” với một nội dung đặc biệt, một hành trình vào thế giới nội tâm qua tác phẩm “Hành trình khám phá các vùng đất của tâm hồn” của Vũ Phi Yên. Với chuyên mục này, chúng tôi mong muốn mang đến cho độc giả những hiểu biết sâu sắc về bản thân, về những bí ẩn của tâm hồn, thông qua việc trích đọc và giảng nghĩa các nội dung có giá trị. Chúng tôi tin rằng, những kiến thức này không chỉ là những lời dạy của quá khứ mà còn là những chìa khóa mở ra cánh cửa khám phá bản thân và tìm thấy sự an lạc trong cuộc sống hiện tại.
[âm nhạc]
Trong cuộc sống, chúng ta thường xây dựng những “ngôi nhà” cuộc đời mình một cách vô thức, không hiểu rõ về bản chất của “cái tôi” và những quy luật vận hành bên trong. Chúng ta cố gắng đạt được hạnh phúc, thành công, sự yêu mến nhưng lại bỏ qua việc tìm hiểu những cơ chế, những vùng đất bí ẩn của tâm hồn mình. Điều này giống như việc xây nhà mà không có bản thiết kế, dễ dẫn đến những thất bại, đổ vỡ, và những cảm xúc tiêu cực.
“Cái tôi” không đơn giản như chúng ta nghĩ, nó phức tạp, đa lớp, chứa đựng nhiều vùng đất khác nhau, từ ý thức đến vô thức, từ những cảm xúc vui, buồn, giận dữ đến những bản năng sâu thẳm. Chúng ta bị ảnh hưởng bởi những khuôn mẫu, những giáo điều từ gia đình, xã hội, nhưng vẫn cảm thấy có một tiếng nói bên trong, một sự bất mãn với những gì đang diễn ra. Câu hỏi đặt ra là: “Chúng ta thật sự là ai và làm sao để làm chủ cái tôi của mình?”.
Hành trình khám phá các vùng đất của tâm hồn bắt đầu từ việc nhận diện vùng vô thức, nơi chứa đựng toàn bộ quá khứ của mỗi người. Vô thức như phần chìm của tảng băng, phần lớn hơn rất nhiều so với ý thức. Nó quyết định những suy nghĩ, cảm xúc, hành động của chúng ta, mà chúng ta thường không nhận biết. Những trải nghiệm quá khứ, những bài học, những lựa chọn đều để lại dấu ấn trong vô thức, tạo nên con người chúng ta hiện tại.
Vô thức không chỉ là những ký ức cá nhân, nó còn chứa đựng những bản năng sinh tồn, những mong muốn sâu thẳm như được yêu thương, được sung sướng, được kết nối. Nó còn chứa đựng những khuôn mẫu cảm xúc, những cách ứng xử mà chúng ta thừa hưởng từ quá khứ của loài người, từ những câu chuyện cổ tích, những bộ phim mà chúng ta đã từng xem. Những khuôn mẫu này được gọi là vô thức tập thể, ảnh hưởng đến cách chúng ta nhìn nhận và trải nghiệm cuộc sống.
Ý thức là phần nổi của tảng băng, là những gì chúng ta nhận biết được trong hiện tại, là khả năng kiểm soát và điều khiển hành động. Ý thức giúp chúng ta nhận biết về thời gian, duy trì cái tôi, và tương tác với môi trường xung quanh. Tuy nhiên, ý thức dễ bị bão hòa, nó chỉ có thể chú ý đến một vài việc cùng một lúc, trong khi vô thức luôn hoạt động không ngừng nghỉ, chi phối mọi hành vi của chúng ta.
Hành trình khám phá tâm hồn không thể thiếu việc tìm hiểu về các lớp của vô thức. Lớp thứ nhất, lớp cơ thể, liên quan đến bản năng sinh tồn, những nhu cầu vật chất và những ham muốn trần thế. Lớp thứ hai, lớp cảm xúc, chịu ảnh hưởng từ gia đình, môi trường sống, và những chấn thương tình cảm. Lớp thứ ba, lớp trí tuệ, liên quan đến cách chúng ta tư duy, học hỏi, và xử lý thông tin. Ba lớp này tạo nên sự phức tạp của vô thức, ảnh hưởng sâu sắc đến cuộc sống của chúng ta.
Để hiểu rõ hơn về vô thức tập thể, chúng ta cần nhìn lại quá khứ của loài người, những chương trình tự động, những khuôn mẫu hành động mà chúng ta thừa hưởng. Trong vô thức tập thể có những cổ mẫu như nam tính (Animus) và nữ tính (Anima), và nhiều hình tượng khác như tự ngã, bóng tối, nhà thông thái, người anh hùng. Những cổ mẫu này là một phần của chúng ta, dù là giới tính nào, và chúng ta cần phải chấp nhận, dung hòa tất cả các phần của mình.
Tuy nhiên, không phải mọi thứ trong vô thức đều tốt đẹp. Có những tổn thương, những chấn thương, những ký ức đau buồn đã bị kìm nén sâu trong vô thức, gây ra những rối loạn tâm lý, những hành vi tiêu cực. Chúng ta cần phải đối diện với những “bóng tối” bên trong, chấp nhận và chữa lành những vết thương cũ, để có thể sống một cuộc đời trọn vẹn và ý nghĩa.
Bên cạnh những vùng vô thức, hành trình khám phá tâm hồn còn dẫn chúng ta đến với một khái niệm cao hơn, đó là toàn thức. Toàn thức là một trạng thái ý thức vượt lên trên những giới hạn của thời gian và không gian, nơi chúng ta hòa nhập với vạn vật, cảm nhận được sự kết nối sâu sắc với vũ trụ. Toàn thức có thể giúp chúng ta hiểu được những hiện tượng kỳ bí như sự vướng víu lượng tử, và mở ra cánh cửa khám phá những tiềm năng vô hạn của con người.
Thế nhưng, trong cuộc sống, nhiều người lại bị mắc kẹt trong địa ngục của những khổ đau, những cảm xúc tiêu cực. Địa ngục ở đây không phải là một nơi xa lạ, mà nó là trạng thái mà chúng ta tự tạo ra khi bị chia cắt với chính mình, với người khác, và với thế giới xung quanh. Có nhiều kiểu chia cắt khác nhau: chia cắt giữa cơ thể và tâm trí, giữa nam tính và nữ tính, giữa “tôi” và “không phải tôi”. Những chia cắt này gây ra những đau khổ, những bất hạnh, và khiến chúng ta đánh mất sự cân bằng và ý nghĩa trong cuộc sống.
Để thoát khỏi địa ngục của sự chia cắt, chúng ta cần phải tìm đến sự hợp nhất, sự kết nối. Chúng ta cần phải chấp nhận và dung hòa tất cả các phần của mình, cả ánh sáng và bóng tối, cả nam tính và nữ tính. Chúng ta cần phải kết nối với trái tim của mình, với những cảm xúc thật, và mở lòng yêu thương bản thân và những người xung quanh.
Trong hành trình này, có những người đã tìm thấy con đường giải thoát, những “anh hùng” dù đang trong tình trạng “tả tơi” nhưng vẫn sẵn lòng khám phá và chữa lành những vết thương. Và một trong những con đường đó là thôi miên, một công cụ mạnh mẽ có thể giúp chúng ta thay đổi trạng thái ý thức, tiếp cận với vô thức, và khám phá những tiềm năng của tâm hồn.
Có nhiều trường phái thôi miên khác nhau, từ thôi miên cổ điển đến thôi miên của Milton Erickson, đến lập trình ngôn ngữ tư duy (NLP), và cuối cùng là thôi miên nhân văn, một phương pháp giúp kết nối ý thức và vô thức, tạo ra sự hợp nhất và chữa lành. Thôi miên nhân văn không tách rời mà kết hợp, giúp người được thôi miên làm chủ toàn bộ quá trình, đưa họ đến với trạng thái kết nối sâu sắc với chính mình và với thế giới xung quanh.
Hành trình khám phá các vùng đất của tâm hồn là một hành trình dài, đòi hỏi sự kiên nhẫn và sự dũng cảm. Nhưng đây là một hành trình đáng đi, bởi vì nó sẽ giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản thân, tìm thấy sự an lạc và ý nghĩa trong cuộc sống, và cuối cùng kết nối được với toàn thức.