Chào mừng quý vị đến với chuyên mục sách nói của dinhbaochau.com, nơi chúng tôi mang đến những trải nghiệm nghe sách đầy thú vị và hấp dẫn. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá những diễn biến kịch tính trong hồi 28 và 29 của tác phẩm “Độc Thủ Phật Tâm”. Những nút thắt bất ngờ, những màn đấu trí căng thẳng, và sự xuất hiện của những nhân vật bí ẩn hứa hẹn sẽ làm bạn không thể rời tai. Hãy cùng theo dõi và cảm nhận nhé.
Thống Thiền Hòa Thượng Xuất Hiện Bất Ngờ
Trong khung cảnh giao tranh khốc liệt giữa Ngũ Lôi Cung và Vệ Đạo Hội trên đỉnh núi Đồng Bách, một tiếng rên rỉ vang lên giữa không trung. Cung chủ Ngũ Lôi Cung dù bị Vệ Đạo Hội chủ tấn công đến hộc máu, uy lực Ngũ Lôi Chưởng vẫn không hề suy giảm. Tình thế trận chiến lúc này vô cùng hỗn loạn và đẫm máu. Hai bên giao đấu bất phân thắng bại, thương vong ngang ngửa. Táng Thiên Ông đầu tóc rối bời vẫn đang xoay sở với những chiêu thức lợi hại của đối phương, còn cặp Vô Tình Tẩu vẫn duy trì thế quân bình.
Từ Văn đứng giữa vòng vây, lưỡng lự không biết nên ra tay hay án binh bất động. Chàng biết rõ thế lực của Vệ Đạo Hội rất mạnh, nếu ra tay mà không thành công thì việc báo thù sau này sẽ càng khó khăn. Chàng vẫn còn nghi ngờ lời Vệ Đạo Hội chủ phủ nhận việc liên quan đến vụ thảm sát ở Thất Tinh Bảo, trong khi cha chàng lại khẳng định đối phương là kẻ thù. Sự thật về kẻ thù của chàng vẫn còn là một ẩn số.
Đột nhiên, những tiếng rú thê thảm vang lên, bọn áo trắng đồng loạt ngã xuống. Một bóng người mặc áo sặc sỡ như nghiệt long xuất hiện, đó chính là Thái Y La Sát. Tiếp theo đó, vô số bóng người từ bốn phía đổ về bao vây, tạo thành một bức tường người kiên cố. Một cổ thái kiệu bay thẳng vào trung tâm trường đấu. Từ Văn bất ngờ trước tình huống này, tạm thời dừng ý định ra tay.
Cổ thái kiệu hạ xuống ngay trước mặt Táng Thiên Ông và người áo trắng. Một giọng nói vang lên từ bên trong: “Dừng tay!” Tuy âm thanh không lớn nhưng lại có uy lực đáng kinh ngạc, như mũi kim xuyên vào tai mọi người. Đồng thời, Cung chủ Ngũ Lôi Cung lại bị Vệ Đạo Hội chủ đánh trọng thương, máu phun ra như mưa. Vệ Đạo Hội chủ lùi lại, không tiếp tục tấn công nữa. Hai phe tạm thời ngừng giao chiến.
Người trong kiệu cất giọng lạnh lùng hỏi: “Các hạ là cao nhân phương nào?” Người áo trắng vừa giao đấu với Táng Thiên Ông cười khẩy đáp: “Câu hỏi này thừa quá! Dĩ nhiên tại hạ là đệ tử Ngũ Lôi Cung.” Những đệ tử Ngũ Lôi Cung còn sống sót vội vã tập trung sau lưng Chấn Cửu Thiên Ân Chí Sơn. Lúc này, Vệ Đạo Hội đã nắm ưu thế trong toàn trường.
Từ Văn hối hận vì đã bỏ lỡ cơ hội. Nếu chàng ra tay trước khi người trong kiệu và Thái Y La Sát xuất hiện, tình hình có lẽ đã khác. Chàng cũng không hiểu vì sao hai người áo trắng giao đấu với Táng Thiên Ông lại có công lực cao hơn cả chưởng môn Ân Chí Sơn. Bây giờ chàng chú ý đến người trong kiệu.
Người trong kiệu cất tiếng cười nhạt nói: “Ông bạn! Đừng giấu đầu hở đuôi nữa. Ông và vị bằng hữu kia chắc chắn không phải là đệ tử Ngũ Lôi Cung. Một là lộ số võ công không đúng, hai là công lực của đệ tử không thể cao hơn chưởng môn được.” Người áo trắng kinh ngạc lùi lại một bước hỏi: “Sao các hạ không ra mặt nói chuyện, lại cứ rụt đầu trong kiệu như rùa?” Người trong kiệu quát: “Không được vô lễ!” Một luồng cương phong từ trong kiệu phóng ra khiến người áo trắng bị hất lùi về sau.
Từ Văn kinh hãi nhận ra, người trong kiệu có nội công cao thâm nhất trong số những người có mặt. Chàng không chắc mình có thể đối địch lại. Người trong kiệu tiếp tục truy hỏi lai lịch của người áo trắng, nhưng người áo trắng vẫn kiên quyết không khai. Người trong kiệu tự xưng là Tổng hộ pháp Vệ Đạo Hội, nhưng vẫn không chịu tiết lộ danh tính.
Lộ Diện Diệu Thủ Tiên Sinh Và Bí Ẩn Ngũ Lôi Châu
Bên kia, Vệ Đạo Hội chủ cũng lên tiếng hỏi Ân Chí Sơn, yêu cầu Cung chủ Ngũ Lôi Cung thể hiện rõ thái độ. Ân Chí Sơn đáp lại một cách mập mờ: “Non nước còn dài, sau này Hội chủ sẽ rõ.” Vệ Đạo Hội chủ lạnh lùng cảnh báo Ân Chí Sơn có thể sẽ khó lòng rời khỏi núi Đồng Bách.
Trong lúc tình hình căng thẳng, Thiên Đài Ma Cơ xuất hiện bên cạnh Từ Văn, thông báo người áo trắng đứng bên cạnh Cung chủ Ngũ Lôi Cung chính là Diệu Thủ Tiên Sinh – kẻ mà Từ Văn đang tìm kiếm. Chàng không ngờ hắn lại giả mạo làm đệ tử Ngũ Lôi Cung. Thiên Đài Ma Cơ cũng cho biết thêm, người áo trắng còn lại có nhắc đến “Thất Tinh cố nhân”.
Từ Văn lập tức nổi sát khí, lao đến trước mặt người áo trắng. Người áo trắng kinh hãi lùi lại, bị Từ Văn nhận ra. Người áo trắng cũng thừa nhận thân phận của mình. Cả hai đối mặt nhau, Từ Văn quyết tâm trả thù ngay tại đây. Cung chủ Ngũ Lôi Cung thấy vậy cũng lớn tiếng quát mắng Từ Văn, và tấn công chàng. Từ Văn né tránh rồi tung chưởng đáp trả, khiến Cung chủ Ngũ Lôi Cung bị thương.
Từ Văn quay sang hỏi người áo trắng về ý định của hắn. Người áo trắng muốn tạm hoãn việc trả thù, nhưng Từ Văn kiên quyết không nhượng bộ, tuyên bố Ngũ Lôi Cung không ai sống sót rời khỏi núi Đồng Bách. Người áo trắng cười nhạt nói: “Chưa chắc đâu, ngươi hãy mở mắt ra mà xem.”
Bất ngờ, Vệ Đạo Hội chủ hô hoán: “Ngũ Lôi Châu!” Từ Văn kinh ngạc quay lại, thấy Cung chủ Ngũ Lôi Cung đang cầm một trái cầu đỏ. Hai người áo trắng cũng lấy ra hai trái cầu đỏ tương tự. Cả ba từ từ lùi lại. Thiên Đài Ma Cơ vội vã kéo Từ Văn ra xa, cảnh báo Ngũ Lôi Châu là bảo vật của Ngũ Lôi Cung, khi rời khỏi tay sẽ phát nổ, dù công lực cao đến đâu cũng khó thoát khỏi kiếp tro tàn. Đây chính là Phích Lịch Đạn mà thiên hạ thường đồn đại.
Với ba trái Ngũ Lôi Châu, Ngũ Lôi Cung có thể tiêu diệt Vệ Đạo Hội và những cao thủ dưới trướng. Từ Văn tự hỏi, chẳng lẽ mình phải bỏ chạy sao? Nhưng nếu vậy thì ngọc đá đều thành tro, vậy chẳng phải công sức của chàng đều đổ xuống sông xuống biển hay sao?
Cung chủ Ngũ Lôi Cung cười lớn, tuyên bố hôm nay là ngày tàn của Vệ Đạo Hội, hỏi xem có ai muốn trăn trối điều gì. Vệ Đạo Hội chủ vẫn giữ bình tĩnh, lạnh lùng nói: “Ân Chí Sơn! Ngươi thật tàn nhẫn! Cứ ra tay thử xem.” Cung chủ Ngũ Lôi Cung đe dọa, nếu bọn chúng không vùi xương ở núi Đồng Bách thì máu sẽ đổ khắp núi này. Diệu Thủ Tiên Sinh lại quay sang hỏi Từ Văn: “Tiểu tử! Nếu ngươi không muốn chết thì sao chưa rời khỏi chốn này?”
Câu nói này khiến Từ Văn vô cùng khó hiểu. Tại sao kẻ thù lại muốn chàng bảo toàn tính mạng? Chàng nghi ngờ đây có thể là một âm mưu. Thiên Đài Ma Cơ lo lắng, khuyên Từ Văn nên rời đi, vì Ngũ Lôi Châu rất nguy hiểm. Nhưng Từ Văn vẫn muốn xem diễn biến tiếp theo.
Tình thế trở nên vô cùng căng thẳng. Vệ Đạo Hội chủ ở thế không thể dùng võ công để đối phó với Ngũ Lôi Châu. Đây không chỉ là vấn đề sinh tử mà còn là vấn đề danh dự của Vệ Đạo Hội. Diệu Thủ Tiên Sinh lại một lần nữa hỏi Từ Văn, muốn chàng đến chầu Diêm Vương sao. Từ Văn nghiến răng không trả lời. Chàng biết mình không thể cùng đường với bọn cừu thù, nhưng chàng cũng không muốn Vệ Đạo Hội chủ chết vì Ngũ Lôi Châu. Nếu vậy thì nguyện vọng báo thù của chàng sẽ tan thành mây khói.
Từ Văn quyết định kìm chế Vệ Đạo Hội chủ, đưa y ra khỏi chiến trường, tra hỏi về những kẻ thù. Chàng yêu cầu Thiên Đài Ma Cơ rời đi. Nhưng Thiên Đài Ma Cơ từ chối, quyết cùng sống chết với chàng. Ngay lúc đó, một nhà sư xuất hiện, chân bước nhẹ nhàng tiến vào chiến trường. Đó chính là Thống Thiền hòa thượng, người đã cứu mạng hai người trước đây.
Thống Thiền Hòa Thượng Xuất Hiện
Cung chủ Ngũ Lôi Cung thấy vậy liền quát lớn: “Hòa thượng kia! Hãy dừng bước!” Nhưng nhà sư vẫn tiếp tục tiến vào. Hai tên hán tử áo trắng xông ra ngăn cản nhưng không thể nào làm được gì. Thống Thiền hòa thượng đã vào đến không trường, thân pháp khiến mọi người phải kinh ngạc. Thiên Đài Ma Cơ nhận ra người này chính là Thống Thiền hòa thượng.
Từ Văn bày tỏ lòng biết ơn đối với Thống Thiền hòa thượng vì đã cứu mạng mình. Thống Thiền hòa thượng niệm A Di Đà Phật rồi quay sang nói với Cung chủ Ngũ Lôi Cung, yêu cầu thu hồi Ngũ Lôi Châu. Cung chủ Ngũ Lôi Cung hỏi pháp hiệu của nhà sư, Thống Thiền hòa thượng đáp: “Bần tăng là Thống Thiền”.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung lại hỏi: “Đại hòa thượng là người xuất gia, sao còn len lỏi vào chốn nước đục bụi trần làm chi?”. Thống Thiền hòa thượng đáp: “Cửa Phật lấy từ bi làm gốc, tiêu tai giải nạn là việc phận sự của kẻ tu hành”. Cung chủ Ngũ Lôi Cung yêu cầu Thống Thiền hòa thượng rời khỏi chốn thị phi này, nhưng Thống Thiền hòa thượng từ chối.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung hỏi nhà sư đứng về phe nào, Thống Thiền hòa thượng đáp: “Dĩ nhiên bần tăng theo bên chính nghĩa.” Cung chủ Ngũ Lôi Cung hỏi lại, vậy bên nào mới là chính nghĩa? Thống Thiền hòa thượng yêu cầu mọi người lùi lại, thu hồi Ngũ Lôi Châu, Cung chủ Ngũ Lôi Cung không đồng ý. Thống Thiền hòa thượng gật đầu nói: “Bấy nhiêu là đủ rồi.”
Thống Thiền hòa thượng nhìn thẳng vào Cung chủ Ngũ Lôi Cung, mục quang có uy lực bất khả xâm phạm. Cung chủ Ngũ Lôi Cung bất giác lùi lại một bước. Người áo trắng bên cạnh Cung chủ Ngũ Lôi Cung khẽ nói: “Ân Cung chủ! Chúng ta hãy tạm lui ra.” Nhưng Cung chủ Ngũ Lôi Cung vốn là người cao ngạo, nhất quyết không chịu khuất phục.
Cung chủ Ngũ Lôi Cung hỏi Thống Thiền hòa thượng đến đây làm gì. Thống Thiền hòa thượng đáp: “Bần tăng đến đây là vì công đạo võ lâm.” Người áo trắng bên trái Cung chủ Ngũ Lôi Cung đột nhiên lùi lại, mắt lóe lên sát khí, nhận ra lai lịch nhà sư. Người này bất ngờ liệng Ngũ Lôi Châu về phía Thống Thiền hòa thượng.
Từ Văn cùng Thiên Đài Ma Cơ đứng gần Thống Thiền hòa thượng, muốn né tránh cũng không kịp. Trong lúc nguy cấp, Thống Thiền hòa thượng vung tay ra, trái Ngũ Lôi Châu dừng lại giữa không trung. Thống Thiền hòa thượng giơ tay đón lấy. Mọi người kinh ngạc cất tiếng reo hò. Cung chủ Ngũ Lôi Cung kinh hãi thất sắc.
Thống Thiền hòa thượng nhìn người áo trắng hỏi: “Vì lẽ gì thí chủ lại nhằm bần tăng mà hạ độc thủ một cách đột ngột?” Người áo trắng im lặng, quay lại ra hiệu cho Diệu Thủ tiên sinh cùng nhau bỏ chạy. Thân pháp của chúng cực kỳ nhanh nhẹn. Từ Văn hậm hực dậm chân vì đối phương lại tẩu thoát.
Sự Thật Dần Hé Lộ
Hai người áo trắng bỏ chạy, Cung chủ Ngũ Lôi Cung mất hết nhuệ khí. Ngũ Lôi Châu đã trở nên vô dụng. Vệ Đạo Hội chủ cũng kinh hãi, không biết đây là họa hay là phúc. Thống Thiền hòa thượng tiến đến gần Vệ Đạo Hội chủ hỏi có phải y là Hội chủ Vệ Đạo Hội. Vệ Đạo Hội chủ thừa nhận.
Thống Thiền hòa thượng yêu cầu Vệ Đạo Hội giải tán, vì hành động của đệ tử Vệ Đạo Hội là hủy đạo. Vệ Đạo Hội chủ hỏi nhà sư có tận mắt chứng kiến không, Thống Thiền hòa thượng chỉ vào Từ Văn và Thiên Đài Ma Cơ nói đây là một trong những trường hợp bị hại. Vệ Đạo Hội chủ cho rằng có kẻ mạo danh đệ tử Vệ Đạo Hội gây rối, hội đang điều tra sự việc. Thống Thiền hòa thượng không tin.
Vệ Đạo Hội chủ hỏi nhà sư muốn gì, Thống Thiền hòa thượng kiên quyết yêu cầu giải tán Vệ Đạo Hội. Vệ Đạo Hội chủ không chấp nhận, hỏi nhà sư có làm được không. Thống Thiền hòa thượng dằn giọng nói: “Bần tăng đành phá giới vậy.” Tình hình lại trở nên căng thẳng.
Người trong kiệu hỏi Thống Thiền hòa thượng thuộc môn phái nào. Thống Thiền hòa thượng nói mình chỉ là một nhà sư cô đơn ngoài dã tự. Người trong kiệu lại hỏi có phải nhà sư đã luyện thành Tiên Thiên Cương Khí. Thống Thiền hòa thượng thừa nhận. Người trong kiệu hỏi tiếp, có phải Thống Thiền hòa thượng là truyền nhân của Thánh Tăng. Thống Thiền hòa thượng xác nhận, và điều này khiến người trong kiệu vô cùng bất mãn.
Người trong kiệu hỏi Thống Thiền hòa thượng muốn Vệ Đạo Hội phải giải tán, có phải quá đáng hay không. Thống Thiền hòa thượng không thay đổi ý định. Vệ Đạo Hội chủ cũng tuyên bố mình không hề vi phạm hai chữ “Vệ Đạo”, nếu nhà sư ép buộc, y thà làm ngọc vỡ. Thống Thiền hòa thượng đột nhiên đưa ra một đề nghị: “Nếu thí chủ tiếp được ba chưởng của bần tăng, thì từ đây bần tăng sẽ không hỏi gì đến chuyện giang hồ nữa.”
Vệ Đạo Hội chủ chấp nhận khiêu chiến. Người trong kiệu khuyên can Vệ Đạo Hội chủ, vì Thống Thiền hòa thượng đã luyện thành Tiên Thiên Cương Khí, không ai có thể chịu nổi một đòn, chứ đừng nói đến ba đòn. Nhưng Vệ Đạo Hội chủ vẫn kiên quyết tiếp nhận.
Mọi người đều hồi hộp theo dõi. Thiên Đài Ma Cơ hỏi Từ Văn về kết quả, Từ Văn cho rằng Vệ Đạo Hội sẽ phải giải tán. Trong lòng Từ Văn lúc này ngổn ngang trăm mối tơ vò. Một bên là cừu địch, một bên là chính nghĩa.
Vệ Đạo Hội chủ tiến lại trước mặt Thống Thiền hòa thượng, chuẩn bị đón ba chưởng. Bỗng nhiên, y hỏi Thống Thiền hòa thượng: “Phải chăng đại sư xuống tóc chưa quá hai mươi năm?” Thống Thiền hòa thượng giật mình, sắc mặt biến đổi. Vệ Đạo Hội chủ lại hỏi tiếp: “Phải chăng đại sư ngoài tục họ Chu?” Thống Thiền hòa thượng ngập ngừng lùi lại, da mặt co rúm. Vệ Đạo Hội chủ giơ tay lên, ngón trỏ và ngón cái chĩa ra thành hình chữ bát, hỏi: “Đại sư hiểu rõ rồi chứ?”. Thống Thiền hòa thượng run rẩy hỏi lại: “Lão đấy ư?”. Vệ Đạo Hội chủ đáp: “Chính thị!”
Hai người có vẻ đang giao tiếp bằng một mật ngữ. Thống Thiền hòa thượng tuyên Phật hiệu, rồi nói hãy kết thúc tình hình hiện tại trước đã. Vệ Đạo Hội chủ quay sang nói với Cung chủ Ngũ Lôi Cung, thanh minh là đệ tử của hội mình không hề lạm sát người của Ngũ Lôi Cung, và có kẻ cố ý gây chuyện. Y mời Ngũ Lôi Cung đến Tổng đàn nghỉ ngơi, nhưng Ân Chí Sơn từ chối. Ân Chí Sơn ra lệnh cho thuộc hạ thu nhặt thi hài và rời đi.
Từ Văn cảm thấy vô cùng thất vọng. Kế hoạch trả thù của chàng đã tan thành mây khói. Vệ Đạo Hội chủ mời Từ Văn ở lại nhưng chàng từ chối, cáo từ. Thống Thiền hòa thượng nhìn theo Từ Văn một cách chăm chú. Từ Văn rời đi cùng Thiên Đài Ma Cơ, lòng nặng trĩu, với bao nhiêu nghi ngờ và lo lắng.
Thiên Đài Ma Cơ hỏi Từ Văn có phải cừu nhân của chàng ở trong Vệ Đạo Hội. Từ Văn giật mình, nhưng Thiên Đài Ma Cơ đã sớm nhận ra mối hận thù trong lòng chàng. Thiên Đài Ma Cơ chia sẻ rằng, nàng đã sớm nhận ra sự thay đổi của Từ Văn, từ tính cách nông nổi trở nên thâm trầm, nhưng đó chỉ là một thứ cơ mưu.
Từ Văn bất ngờ trước sự quan sát tinh tế của Thiên Đài Ma Cơ, đồng thời cảm thấy mình đang ở trong một tình huống phức tạp. Những kẻ thù chưa rõ lai lịch, thái độ mờ ám của phụ thân, khiến chàng vô cùng lo lắng. Thiên Đài Ma Cơ tỏ ý muốn chia sẻ nỗi đăm chiêu với Từ Văn, nhưng chàng vẫn chưa thể mở lòng.
Khi hai người đang đi, một bóng trắng xuất hiện chặn đường. Đó chính là Diệu Thủ tiên sinh. Từ Văn ngạc nhiên hỏi có phải hắn chờ mình ở đây, Diệu Thủ tiên sinh xác nhận. Diệu Thủ tiên sinh muốn nói chuyện riêng với Từ Văn, yêu cầu Thiên Đài Ma Cơ tránh mặt. Thiên Đài Ma Cơ không đồng ý, nói rằng nàng và Từ Văn là chị em. Diệu Thủ tiên sinh cười khẩy, nói rằng cách xưng hô này quá miễn cưỡng.
Diệu Thủ tiên sinh nói rằng, câu chuyện sắp tới có thể không tiện cho phụ nữ, nhất là có liên quan đến chuyện nam nữ. Thiên Đài Ma Cơ hỏi lại, chuyện gì mà lại bất tiện. Diệu Thủ tiên sinh ấp úng, rồi nói để xem câu chuyện sẽ diễn ra như thế nào, hãy cùng theo dõi tiếp nhé.
Kết Luận
Hồi 28 và 29 của “Độc Thủ Phật Tâm” khép lại với những diễn biến bất ngờ và đầy kịch tính. Sự xuất hiện của Thống Thiền hòa thượng đã làm thay đổi hoàn toàn cục diện, đẩy các nhân vật vào những tình thế khó lường. Những bí mật dần hé lộ, nhưng cũng đồng thời mở ra nhiều nghi vấn mới. Liệu Vệ Đạo Hội sẽ giải quyết ra sao? Mối liên hệ giữa Vệ Đạo Hội chủ và Thống Thiền hòa thượng là gì? Và Diệu Thủ Tiên Sinh muốn gì ở Từ Văn? Tất cả sẽ được giải đáp trong những hồi tiếp theo. Cảm ơn quý vị đã lắng nghe. Hãy tiếp tục đồng hành cùng chúng tôi trong các hồi tiếp theo. Chúc quý vị luôn bình an và hạnh phúc.