Chào mừng bạn đến với chuyên mục “Những lời dạy cổ xưa”, nơi chúng ta cùng nhau khám phá những tri thức vượt thời gian, khai mở con đường tâm linh và tìm kiếm ý nghĩa sâu sắc của cuộc sống. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về một chủ đề vô cùng hấp dẫn, đó là bí mật bất tử được ẩn chứa trong những lời dạy của các bậc thầy Tây Tạng, đặc biệt là thông qua cuốn sách nổi tiếng “Tử Thư Tây Tạng”. Những triết lý này không chỉ mang giá trị lịch sử mà còn có ý nghĩa thiết thực trong cuộc sống hiện đại, giúp chúng ta hiểu rõ hơn về bản chất của sinh tử và con đường giải thoát.
Kênh “Những lời dạy cổ xưa” xin mời quý vị cùng khám phá những tầng sâu ý nghĩa về cuộc sống, cái chết và sự bất tử, được hé mở qua lăng kính của các bậc thầy tâm linh Tây Tạng. Chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về những triết lý cổ xưa, những con đường tu tập và những bài học quý giá giúp chúng ta sống một cuộc đời ý nghĩa và chuẩn bị cho hành trình sau khi lìa bỏ cõi tạm này.
Từ xa xưa, con người đã luôn trăn trở về ý nghĩa của sự sống và cái chết. Liệu có sự sống sau khi chết? Liệu có con đường nào để thoát khỏi vòng luân hồi? Các tôn giáo và triết học trên thế giới đã đưa ra nhiều câu trả lời khác nhau, nhưng những lời dạy của các bậc thầy Tây Tạng, được ghi lại trong “Tử Thư Tây Tạng”, có một sức hấp dẫn đặc biệt. Cuốn sách này không chỉ là một văn bản tôn giáo mà còn là một bản đồ tâm linh, hướng dẫn chúng ta vượt qua những ảo ảnh của cuộc đời và tìm thấy sự giải thoát.
Theo quan điểm của đạo Phật, mọi sự vận động của vũ trụ đều bắt nguồn từ “Đạo”. Nếu chúng ta có thể hiểu thấu “Đạo”, thức tỉnh và quay ngược dòng về cõi vô thức, kiểm soát năng lượng của thể xác bằng linh hồn, chúng ta sẽ tạo ra một chu kỳ năng lượng mới, một bản sao cao quý hơn chính mình, đó chính là sự bất tử. Tâm trí được xem là cội nguồn của tiểu vũ trụ, và tâm trí của chúng ta đã tham gia vào tất cả các sự kiện của vũ trụ. Khi một người được sinh ra, có hai phần tách biệt là ý thức và vô thức. Ý thức là những yếu tố cá nhân, còn vô thức được kết nối với vũ trụ. Nếu hai yếu tố này có thể hòa làm một trong trạng thái thiền định, chúng ta sẽ tiến đến mức độ ý thức xuyên cá nhân, đó chính là trạng thái nhất thể, hay còn gọi là bất tử.
Tượng Phật Tây Tạng
Carl Jung, nhà tâm lý học nổi tiếng, đã dành cả cuộc đời nghiên cứu về vấn đề này, đi từ phương Tây sang phương Đông để tìm kiếm câu trả lời. Ông đã được truyền cảm hứng từ hai cuốn sách của phương Đông: “Bí mật của bông hoa vàng” (về đạo giáo) và “Tử Thư Tây Tạng”. Ông tuyên bố rằng, ở góc độ khoa học, những gì trong cuốn sách “Tử Thư Tây Tạng” nói đều đúng, đó là sự thật của sinh lý học.
“Tử Thư Tây Tạng” bắt đầu bằng một câu chuyện ngụ ngôn về cuộc sống sau khi chết, có nguồn gốc từ hơn 1.300 năm trước. Vào thời điểm đó, nhiều nhà sư Phật giáo từ Pakistan đã phải trốn sang Tây Tạng, Nepal và miền Nam Ấn Độ. Trong số đó, có một hoàng tử tài giỏi tên là Liên Hoa Sinh, người được xem là hóa thân của Đức Phật Thích Ca Mâu Ni. Đức Liên Hoa Sinh đã truyền bá Phật giáo đến toàn thể dân chúng và trở thành một vị vua tốt.
Đức Liên Hoa Sinh
Một ngày nọ, Đức Liên Hoa Sinh dự đoán về một phong trào phản động có thể dẫn đến sự diệt vong của đạo Phật ở Tây Tạng. Để bảo tồn những giáo lý cao quý, ông đã ghi lại tất cả những gì quan trọng vào kinh sách và cất giấu trong một hang động. Theo truyền thuyết, Đức Liên Hoa Sinh đã đắc đạo và cất giấu kinh sách trong thế giới tâm thức. Hơn 600 năm sau, một nhà sư đã cảm nhận được sự tái sinh của Đức Liên Hoa Sinh, đi sâu vào tiềm thức và nhận được những bản kinh được cất giấu. Nhà sư này đã viết lại những kinh sách đó bằng tiếng Phạn và gọi đó là “Tử Thư Tây Tạng”.
Cuốn sách này đã được truyền bá rộng rãi ở khu vực phía Đông và phía Nam của Trung Quốc, thậm chí lan truyền đến Mông Cổ và bán đảo Triều Tiên. Đến năm 1919, một nhà nhân chủng học tên là Evans Wentz đã đến Tây Tạng và gặp một người thông thạo tiếng Phạn. Ông đã được vị này giải thích và dịch cuốn “Tử Thư Tây Tạng” sang tiếng Anh, đặt tên là “The Tibetan Book of the Dead”.
Evans Wentz và bản dịch Tử Thư Tây Tạng
“Tử Thư Tây Tạng” dạy rằng, người nào biết sống một cách tỉnh thức thì sẽ chết tỉnh thức, và một khi đã tỉnh thức, họ có thể chuyển thần thức, tránh được sự lôi kéo của nghiệp và thoát khỏi sinh tử luân hồi. Phần lớn con người vì bị vô minh che phủ nên không biết cách sống cho đúng với ý nghĩa của sự sống. Họ thường hoài niệm về quá khứ hoặc mơ tưởng về tương lai, luôn lo lắng để sống mà không hề ý thức rõ rệt về sự sống. Vì sống một cách u mê, không tỉnh thức nên khi chết, họ cũng không thể làm chủ được hoàn cảnh và bị nghiệp lực lôi kéo vào sáu nẻo luân hồi.
Cuốn sách này có thể được xem là một sinh thư, hướng dẫn người sống cách sống tỉnh thức để khi chết có thể tự chủ và thoát luân hồi. Nó cũng có thể là một tử thư, hướng dẫn người chết biết cách tìm đến những cõi giới tốt lành, tránh đọa lạc vào ba đường ác là ngạ quỷ, địa ngục và súc sinh.
Theo “Tử Thư Tây Tạng”, sau khi chết, một người sẽ đi vào trạng thái “Bardo”, hay còn gọi là thân trung ấm. Trạng thái này được chia làm ba giai đoạn: Pháp Thân (xuất hiện dưới dạng Tịnh quang), Báo Thân (tồn tại trong 14 ngày, với những ảo ảnh hạnh phúc suy yếu và thay vào đó là cảm giác đau đớn) và Ứng Thân (xuất hiện dưới dạng 6 đường tái sinh). Trong giai đoạn chuyển tiếp giữa các giai đoạn này, chúng ta có cơ hội để giải thoát.
Các danh sư Tây Tạng tin rằng, cơ hội để giải thoát hay phá tung lưới sinh tử có thể thực hiện được trong lúc chuyển tiếp giữa hai giai đoạn. Đó chính là mật pháp của “Tử Thư Tây Tạng”, hay sự giải thoát nhờ biết cách chuyển thần thức, không để bị nghiệp tiếp tục dẫn đi vào vòng sinh tử luân hồi.
Để minh họa cho điều này, cuốn sách đưa ra một ví dụ về một người mất hết sự nghiệp sau một biến cố. Trong giây phút đó, tự nhiên người đó cảm thấy trống rỗng, trút bỏ hết gánh nặng. Đó là một cơ hội ngàn vàng để tránh sự lôi kéo của lý trí và duy trì trạng thái tĩnh lặng. Tương tự, trong giai đoạn chuyển tiếp giữa sự sống và cái chết, nếu chúng ta có một hơi thở đầy tỉnh thức, chúng ta có thể phá tung lưới sinh tử.
Tuy nhiên, cuốn sách cũng nói rõ rằng, thế giới mà chúng ta thấy trong trạng thái Bardo không phải là lý trí mà là dòng ý thức, bị chi phối bởi quy luật nhân quả. Vì vậy, chỉ khi có trải nghiệm quán đảnh, các đạo sư mật tông uyên bác mới có câu trả lời chính xác.
Để hiểu rõ hơn về những lời dạy này, chúng ta có thể xem xét một câu chuyện khác về một nữ tu sĩ Tây Tạng tên là Kanjento. Cô đã gặp một chàng trai du mục, nảy sinh tình cảm và có con. Sau đó, cô bị đuổi khỏi tu viện và trở thành một người ăn xin lang thang. Cuối cùng, cô gặp lại người tình, và họ quyết định ở bên nhau. Câu chuyện này cho thấy, chúng ta cần mạnh mẽ đối mặt với mọi thử thách trong cuộc sống, yêu và mưu cầu hạnh phúc, biết giữ gìn và buông bỏ. Khi chúng ta dũng cảm đối mặt với mọi thứ, cả thể xác và linh hồn của chúng ta sẽ trở nên mạnh mẽ. Đây cũng là thông điệp sâu xa mà các thiền sư Tây Tạng muốn nhắn nhủ.
Cảnh núi non Tây Tạng
Tóm lại, “Tử Thư Tây Tạng” không chỉ là một cuốn sách về cái chết mà còn là một cuốn sách về cuộc sống. Nó dạy chúng ta về sự tỉnh thức, về tầm quan trọng của việc sống trọn vẹn trong hiện tại, và về con đường giải thoát khỏi vòng luân hồi. Những lời dạy cổ xưa này có giá trị vượt thời gian, giúp chúng ta tìm thấy ý nghĩa sâu sắc của cuộc sống và chuẩn bị cho hành trình tâm linh của mình.
Thông qua chuyên mục “Những lời dạy cổ xưa”, chúng tôi hy vọng rằng bạn sẽ tìm thấy những bài học quý giá, giúp bạn hiểu rõ hơn về bản thân và thế giới xung quanh. Hãy cùng nhau khám phá những bí mật của cuộc sống và tìm kiếm con đường tâm linh đích thực.