Chào mừng bạn đến với chuyên mục “Những lời dạy cổ xưa”, nơi chúng ta cùng nhau khám phá những tri thức, những câu chuyện bí ẩn từ ngàn xưa. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau đến với Sigiriya, một địa điểm kỳ lạ tại Sri Lanka, nơi mà những tàn tích cổ xưa đặt ra nhiều câu hỏi hóc búa về khả năng của con người và công nghệ cổ đại. Sigiriya không chỉ là một tảng đá nguyên khối khổng lồ mà còn là một minh chứng cho sự tồn tại của một nền văn minh với những bí ẩn chưa có lời giải đáp.
Sigiriya, được mệnh danh là kỳ quan thứ 8 của thế giới, là một tảng đá nguyên khối cao khoảng 200 mét, với đỉnh bằng phẳng như thể ai đó đã dùng một con dao khổng lồ cắt gọt. Trên đỉnh của tảng đá này, những tàn tích cổ xưa vẫn còn đó, với vô số gạch và những cấu trúc kỳ lạ. Các nhà khảo cổ học xác nhận rằng những cấu trúc này đã có ít nhất 1.500 năm tuổi. Tuy nhiên, điều bí ẩn không chỉ nằm ở mục đích sử dụng của chúng mà còn ở cách chúng được xây dựng.
Làm thế nào mà những người cổ đại có thể vận chuyển 3 triệu viên gạch lên đỉnh tảng đá này? Không có cầu thang cổ nào dẫn từ mặt đất lên đỉnh, và những bậc thang kim loại bạn thấy ngày nay chỉ mới được xây dựng vào thế kỷ trước. Người ta có thể đi bộ lên đồi qua những khu vực dốc, nhưng việc mang theo hàng triệu viên gạch là điều không thể. Nếu những viên gạch này được tạo ra ngay trên tảng đá, họ cũng không có đủ đất sét để làm điều đó.
Không chỉ gạch, Sigiriya còn chứa hàng ngàn khối đá cẩm thạch, mà theo các chuyên gia, chúng không có nguồn gốc từ khu vực này. Vậy làm thế nào chúng được vận chuyển lên độ cao 200 mét? Trên đỉnh tảng đá còn có một bể chứa nước ngọt nguyên khối bằng đá granite lớn nhất thế giới, dài khoảng 27 mét, rộng 20 mét và sâu 2 mét. Bể này không được xây dựng bằng cách thêm các khối đá mà là loại bỏ đá, với ít nhất 3.500 tấn đá đã bị loại bỏ. Liệu người cổ đại có thể làm điều này bằng các công cụ thô sơ như đục, búa và rìu trên một loại đá cứng như đá granite?
Điều kỳ lạ hơn nữa là thành bể không có những vết đục thông thường, mà lại có những vết rãnh dài và xoắn nối tiếp nhau, như thể ai đó đã dùng một dụng cụ nào đó để “múc” đá. Bể chứa này cũng không bao giờ khô cạn, ngay cả vào mùa hè nóng nực, và cũng không bị tràn nước vào mùa mưa. Nó tự thu nước thông qua quá trình thẩm thấu và có một hệ thống thoát nước chậm bên dưới. Người dân địa phương tin rằng bể được xây dựng bởi Ravana, một vị vua vĩ đại của Sri Lanka, người được cho là thuộc chủng tộc ngoài hành tinh.
Khi nhìn kỹ vào các mặt đá, bạn có thể thấy những vết dao rãnh lớn, những hình chữ nhật và nhiều vết cắt khác. Các nhà khảo cổ xác nhận rằng những vết cắt này được tạo ra trong thời cổ đại, nhưng không ai tìm thấy bất kỳ cầu thang, dốc hay công cụ nào để làm được điều đó. Thậm chí, có những vết cắt trông như bậc thang nhưng lại nằm ở góc 90 độ, không thể sử dụng được. Nhiều địa điểm cổ đại trên thế giới cũng có những vết cắt tương tự, nhưng câu hỏi vẫn là làm thế nào chúng được tạo ra trên tảng đá dựng đứng này cách đây 1.500 năm?
Vậy, Sigiriya được xây dựng bởi con người với các công cụ nguyên thủy hay có sự can thiệp của một công nghệ siêu việt nào đó? Làm thế nào mà họ có thể vận chuyển hàng triệu viên gạch, hàng tấn đá cẩm thạch, cắt 3.500 tấn đá granite, tạo ra bể chứa không bao giờ cạn và tạo ra những vết cắt trên mặt đá mà không cần cầu thang hay dụng cụ hỗ trợ? Phải chăng Sigiriya được xây dựng bởi một nền văn minh với công nghệ phi thường?
Những bí ẩn của Sigiriya vẫn là một thách thức đối với các nhà khoa học và khảo cổ học. Những lời dạy cổ xưa về sự thông minh và khả năng của con người, cùng với những câu chuyện huyền bí về các vị thần và chủng tộc ngoài hành tinh, vẫn còn là những ẩn số chưa có lời giải. Sigiriya không chỉ là một tàn tích cổ xưa mà còn là một lời nhắc nhở về những điều chúng ta chưa biết và những khả năng tiềm ẩn của con người. Hãy cùng nhau tiếp tục khám phá những bí ẩn của quá khứ, để hiểu hơn về chính chúng ta và thế giới xung quanh.