Chào mừng quý vị đến với chuyên mục “Những lời dạy cổ xưa”, nơi chúng ta cùng nhau khám phá những tri thức và bí ẩn của nhân loại qua các thời đại. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau tìm hiểu về một công nghệ cổ xưa đầy bí ẩn, một công nghệ mà có lẽ đã thay đổi hoàn toàn lịch sử nhân loại, đó là công nghệ biến đá thành đất sét của người Peru cổ đại. Chúng ta sẽ cùng nhau khám phá những bí mật ẩn sau những công trình kiến trúc vĩ đại và những lời giải thích đầy thú vị.
Sacsayhuaman – Công trình bí ẩn thách thức nhân loại
Công trình cổ đại Sacsayhuaman tại Peru luôn là một thách thức đối với các nhà khoa học và khảo cổ học. Những khối đá khổng lồ, được ghép nối với nhau một cách hoàn hảo, không cần vữa, chính xác đến mức không thể lách nổi một tờ giấy mỏng. Thậm chí, bố cục của công trình còn tuân theo các quy luật thiên văn, ẩn chứa một hệ thống chữ viết cổ có niên đại 30.000 năm. Điều này không chỉ làm thay đổi lịch sử thời đồ đá mà còn cả lịch sử nhân loại. Câu hỏi đặt ra là, làm thế nào người xưa có thể di chuyển, sắp xếp và ghép nối những khối đá này một cách tài tình đến vậy? Liệu có tồn tại một công nghệ nào đó có thể làm mềm đá hoặc nung chảy đá thời cổ đại hay không?
Giả thuyết về chữ viết cổ và mối liên hệ thiên văn
TS Derek Cunningham đã đưa ra một giả thuyết gây nhiều tranh cãi, dựa trên nghiên cứu của mình về quần thể đá Sacsayhuaman. Ông cho rằng các góc cạnh kỳ lạ tạo nên bởi các khối đá này chính là các số liệu thiên văn của Mặt Trăng, Mặt Trời và Trái Đất, cũng như nhật thực và nguyệt thực. Điều này cho thấy người Inca cổ đại đã có kiến thức sâu rộng về thiên văn học từ rất sớm. Các giá trị thiên văn này được các nhà thiên văn học cổ đại sử dụng để dự đoán nhật thực và nguyệt thực, bao gồm chu kỳ giao điểm 18,6 năm của Mặt Trăng, khoảng thời gian 6,511 tháng giữa hai mùa nhật-nguyệt thực liên tiếp và độ nghiêng trục quay 5,1 độ. Ông cũng khẳng định rằng, dạng ký tự thiên văn cổ đại như ở Sacsayhuaman cũng được tìm thấy ở nhiều nơi khác trên thế giới, cho thấy sự liên kết giữa các nền văn minh cổ đại.
Công nghệ nung chảy đá và thủy tinh hóa
Theo các nhà nghiên cứu Jan Peter de Jong, Christopher Jordan và Jesus Gamarra, các bức tường đá granit ở Sacsayhuaman có dấu hiệu bị nung nóng đến nhiệt độ rất cao và thủy tinh hóa, khiến lớp bề mặt bên ngoài trở nên nhẵn mịn như thủy tinh. Họ cho rằng một loại công nghệ cao đã được sử dụng để nung chảy các khối đá, sau đó chúng được đặt cạnh các khối đa giác đã được đặt sẵn tại vị trí để tự nguội dần. Bằng cách này, các khối đá mới sẽ nằm áp sát cố định với độ chính xác gần như tuyệt đối vào các khối đá khác, tạo nên những bức tường vững chắc. Các nhà nghiên cứu tin rằng một số nền văn minh cổ đại đã biết đến công nghệ nung chảy đá với mức nhiệt 1.100 độ C.
Bí mật về loài thực vật làm mềm đá
Một giả thuyết khác cho rằng người Peru cổ đại đã tìm ra một loài thực vật có khả năng biến đá cứng thành mềm như đất sét. Trong cuốn sách “Cuộc thám hiểm Fawcett: Hành trình đến thành phố thất lạc Z”, Đại tá Fawcett kể rằng ông từng nghe đến việc dùng một loại chất lỏng để làm mềm đá, sau đó nhào nặn và lắp ghép chúng lại với nhau. Một người bạn của ông đã tìm thấy một cái lọ trong một ngôi mộ cổ và vô tình làm đổ chất lỏng trong lọ lên một tảng đá. Sau 10 phút, tảng đá đã trở nên mềm như xi măng ướt, như thể nó đã tan chảy. Theo một câu chuyện khác, một nhà sinh học đã quan sát thấy một con chim làm tổ trên đá bằng cách chà xát đá với cành cây non, nhựa cây làm đá phân hủy và tạo ra một chỗ lõm để chim làm tổ.
Nỗ lực tái tạo công trình Sacsayhuaman
Jean-Pierre Protzen, một nhà nghiên cứu người Pháp, đã nhiều lần thử dựng lại công trình Sacsayhuaman. Ông đã dành nhiều tháng xung quanh Cuzco, thử nghiệm các phương pháp khác nhau để tạo hình và ghép khớp các tảng đá. Ông nhận thấy rằng, việc khai thác và tạo hình đá có thể sử dụng các loại búa đá. Việc ghép khớp các tảng đá lại với nhau là một quá trình phức tạp nhưng có thể thực hiện được. Ông dùng búa tạo các chỗ lõm, rồi mò mẫm ghép thử các tảng đá mới cho đến khi tìm được một tảng đá ghép tương đối vừa. Sau đó ông liên tục nâng nhấc và đẽo gọt các tảng đá cho đến khi chúng hoàn toàn ăn khớp. Mặc dù tốn thời gian, nhưng phương pháp này đơn giản và hiệu quả.
Kết luận
Cho đến nay, phương thức xây dựng các công trình cự thạch vẫn còn là một bí ẩn cổ đại chưa có lời giải. Dù các giả thuyết về công nghệ nung chảy đá, loài thực vật làm mềm đá hay phương pháp chế tác thủ công đều có những điểm hợp lý, nhưng vẫn còn nhiều điều cần được khám phá và làm sáng tỏ. Chúng ta không nên vội bác bỏ bất kỳ giả thuyết nào, mà cần tiếp tục nghiên cứu và tìm kiếm những câu trả lời thuyết phục hơn. Những lời dạy cổ xưa và những công trình vĩ đại của người xưa vẫn luôn là nguồn cảm hứng bất tận, thôi thúc chúng ta tìm hiểu và khám phá những bí ẩn của quá khứ.
Bài viết này mang đến cho bạn những thông tin thú vị về một trong những bí ẩn lớn nhất của lịch sử nhân loại. Hy vọng rằng, qua những kiến thức này, bạn sẽ có thêm cái nhìn sâu sắc hơn về những thành tựu của các nền văn minh cổ đại. Hãy tiếp tục theo dõi chuyên mục “Những lời dạy cổ xưa” để cùng nhau khám phá những điều kỳ diệu khác.