Chào mừng bạn đến với chuyên mục sách nói của dinhbaochau.com, nơi chúng tôi mang đến cho bạn những trải nghiệm nghe sách độc đáo và sâu sắc. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá những câu chuyện cổ nhân không chỉ là bài học về cách đối nhân xử thế mà còn là những triết lý sống quý giá, được trình bày một cách sống động qua giọng đọc và hiệu ứng âm thanh chất lượng. Hãy cùng lắng nghe và cảm nhận những giá trị mà các câu chuyện này mang lại.
Câu Chuyện 23: “Thế Nào Là Ăn Trộm?”
Một người đàn ông họ Hướng ở nước Tống, thấy người họ Quốc ở nước Tề làm giàu nhanh chóng, bèn đến học hỏi. Họ Quốc bảo rằng mình giỏi “ăn trộm”, năm đầu đủ ăn, năm hai giàu có, năm ba thì đại phú. Họ Hướng về làm theo, nhưng chỉ biết trộm cắp của người khác, cuối cùng bị bắt và mất hết tài sản.
Họ Hướng đến trách họ Quốc. Họ Quốc giải thích: “Trời có bốn mùa, đất có sản vật. Ta ‘ăn trộm’ từ trời đất, thu hoạch những thứ vốn có, chứ không phải của riêng ai. Ông ‘ăn trộm’ của người, tất nhiên bị trừng phạt.”
Một vị tiên sinh giảng giải: “Mọi thứ đều từ thiên nhiên, nhưng con người phải lao động mới có. Cây cối sống được nhờ rễ hút chất bổ, hoa lá nhờ không khí, cá tôm nhờ nước. ‘Ăn trộm’ của trời đất là nghĩa bóng, chỉ sự lao động chăm chỉ.”
Họ Quốc thực chất là Quan Phượng Khanh, một đại phu tài giỏi, chuyên tâm lo việc nước. Họ Hướng cũng là một đại phu, nhưng chỉ mải mê tìm cách làm giàu bất chính. Bài học ở đây là: hãy lao động chân chính, đừng tìm cách trục lợi bất chính.
Câu Chuyện 24: “Tín Lăng Quân Kết Bạn”
Tín Lăng Quân, công tử Ngụy Vô Kỵ, nổi tiếng là người nhân hậu, thích chiêu hiền đãi sĩ. Ông kết giao với hầu doanh, một người gác cổng già và chu Hợi, một người mổ heo ở chợ.
Khi nước Triệu bị Tần vây hãm, Tín Lăng Quân muốn giúp bạn là Bình Nguyên Quân, nhưng vua Ngụy không cho. Ông bèn nhờ các môn khách giúp sức. Hầu doanh đoán được tâm ý của Tín Lăng Quân, bày kế cho ông nhờ vương phi Như Cơ lấy binh phù, đồng thời giới thiệu chu Hợi giúp sức.
Chu Hợi giết tướng Tấn Bị, đoạt binh quyền, cùng Tín Lăng Quân đánh tan quân Tần, giải vây cho nước Triệu. Câu chuyện cho thấy, người tài thường ẩn mình trong những thân phận tầm thường. Điều quan trọng là biết trân trọng, đối đãi chân thành để có được những người bạn tri kỷ.
Các vị hoàng thân, quốc thích thời Chiến Quốc thường có nhiều môn khách, nhưng Tín Lăng Quân là người đặc biệt. Ông không chỉ đối đãi tốt với môn khách mà còn trọng dụng những người tài giỏi, không phân biệt địa vị xã hội. Nhờ vậy, ông đã có được những người bạn trung thành, sẵn sàng hy sinh vì nghĩa lớn.
Câu Chuyện 25: “Cái Gen Của Nàng Trịnh”
Trịnh tụ, ái phi của Sở Hoài Vương, là một người đàn bà đẹp nhưng hiểm độc. Khi vua sủng ái một mỹ nhân khác, Trịnh tụ bày kế nói với mỹ nhân rằng nhà vua ghét người thở hơi vào mặt mình. Mỹ nhân nghe theo, che mũi khi gần vua.
Trịnh tụ lại vu cáo với vua rằng mỹ nhân chê vua hôi hám. Sở Hoài Vương nổi giận, sai người xẻo mũi, lóc thịt mỹ nhân đến chết.
Câu chuyện cho thấy sự tàn độc của người đàn bà ghen tuông. Cái ghen của Trịnh tụ thâm độc, dùng mưu kế để hãm hại người khác. Vua Sở Hoài Vương lại quá ngu muội, không chịu tìm hiểu sự thật, để bị lừa dối.
Câu Chuyện 26: “Diện Mạo Của Một Tướng Tài”
Khi nước Hàn bị Tần vây đánh, Triệu Sa được cử làm tướng đi cứu viện. Ông hạ lệnh cấm bàn luận về quân sự, trảm người tiết lộ tin tức quân sự. Ông cho đào công sự, đắp lũy, đóng quân dài hạn.
Triệu Sa bắt được một tên thám thính, cho ăn uống no nê rồi thả về. Ông đoán quân Tần sẽ tấn công, liền cho quân mai phục. Hứa Lịch, một người lính quèn, hiến kế cho Triệu Sa chiếm đỉnh Bắc Sơn. Nhờ vậy, quân Triệu đánh tan quân Tần.
Câu chuyện cho thấy tài dùng binh của Triệu Sa. Ông nghiêm minh, mưu trí, biết dùng người. Hứa Lịch cũng là một nhân tài, dũng cảm hiến kế, biết chiếm địa lợi. Hai người hợp sức đã làm nên chiến thắng.
Câu Chuyện 27: “Khi Triệu Quát Được Phong Tướng”
Khi Tần đánh Triệu, Liêm Pha bị thay thế bởi Triệu Quát, một người chỉ giỏi lý thuyết suông. Liêm Pha can ngăn vua, nhưng không được. Mẹ Triệu Quát cũng can, nhưng vua không nghe.
Triệu Quát ra trận, chỉ biết thao thao bất tuyệt. Ông bị tướng Tần là Bạch Khởi đánh bại, giết chết. 45 vạn quân Triệu bị chôn sống. Câu chuyện cho thấy hậu quả của việc dùng người không đúng tài năng. Triệu Quát chỉ là kẻ “vẽ voi”, không có kinh nghiệm thực tế, đã gây ra thảm họa cho nước Triệu.
Câu Chuyện 28: “Tể Tướng Án Anh Quý Trọng Vợ”
Tể tướng Án Anh của nước Tề có nhiều công lao. Tề Cảnh Công muốn gả con gái cho ông, nhưng Án Anh từ chối. Ông nói vợ mình tuy già xấu nhưng vẫn là người ông trân trọng, không thể phụ nghĩa. Câu chuyện cho thấy tấm lòng thủy chung của Án Anh, không vì giàu sang mà thay lòng đổi dạ.
Câu Chuyện 29: “Vô Cớ Hại Người Là Cái Cớ Tự Hại Mình”
Phí Vô Cực, một gian thần của nước Sở, nhiều lần hãm hại người hiền. Hắn lập mưu vu cáo Bá Khước Quyền mưu phản, khiến người này phải tự sát. Nam Ngõa, một quan đại phu, tin lời Phí Vô Cực, cho đốt nhà, giết người nhà Bá Khước Quyền.
Dân chúng bất bình, hát những bài ca than oán. Nam Ngõa hối hận, nghe theo lời Thẩm Doãn Thú, giết chết Phí Vô Cực và bè đảng. Câu chuyện cho thấy ác giả ác báo. Kẻ ác dù có mưu mô xảo quyệt đến đâu cũng không thoát khỏi lưới trời.
Câu Chuyện 30: “Khổng Tử và Cuộc Hòa Hội Lỗ Tề”
Khi Lỗ và Tề hội họp, Tề Cảnh Công sai đội nhạc Đông Di lên biểu diễn, mục đích gây sự, hăm dọa. Khổng Tử phản đối, yêu cầu dùng lễ nhạc Trung Hoa. Khi dùng tiệc, Tề Cảnh Công lại cho hát những bài ca nhạo báng, Khổng Tử yêu cầu trừng phạt.
Án Anh thấy Tề Cảnh Công quá đáng, yêu cầu nhà vua trả lại đất cho nước Lỗ. Câu chuyện cho thấy Khổng Tử không chỉ là nhà tư tưởng mà còn là nhà ngoại giao tài giỏi, biết bảo vệ lợi ích của đất nước.
Câu Chuyện 31: “Tấm Lòng Quần Thần Nước Việt”
Khi Việt Vương Câu Tiễn phải sang Ngô làm con tin, các quần thần đã thể hiện sự trung thành, tận tụy của mình. Phạm Lãi lo việc quân sự, Văn Chủng lo việc chính sự, các quan khác cũng có trách nhiệm riêng.
Trong suốt ba năm Câu Tiễn làm con tin, nước Việt vẫn yên ổn, không có loạn lạc. Câu chuyện cho thấy tinh thần đoàn kết, trách nhiệm của các quan lại nước Việt. Họ là những người có tài, có đức, biết lo cho dân, cho nước.
Câu Chuyện 32: “Lo Trong và Lo Ngoài”
Tử Cống, đệ tử của Khổng Tử, đã thuyết phục Trần Hằng ở nước Tề từ bỏ ý định đánh Lỗ. Ông phân tích cho Trần Hằng thấy việc đánh Lỗ không có lợi, mà nên đánh Ngô để trừ hậu họa cho nước Tề.
Tử Cống sau đó sang Ngô, thuyết phục Phù Sai đánh Tề. Phù Sai lo sợ nước Việt, Tử Cống lại thuyết phục Câu Tiễn giúp Ngô đánh Tề. Cuối cùng, Ngô đánh tan quân Tề ở Ngãi Lăng. Câu chuyện cho thấy tài hùng biện, mưu trí của Tử Cống, người đã xoay chuyển tình thế, bảo vệ được nước Lỗ.
Câu Chuyện 33: “Hà Bá Cưới Vợ”
Tây Môn Báo đến Nhậm chức thái thú ở Nghiệp Quận, thấy dân chúng khổ sở vì tục cúng tế hà bá. Ông cho bắt những kẻ đồng cốt, hào trưởng ép dân nộp con gái để cúng hà bá, sau đó vạch trần sự thật, giải trừ nạn mê tín.
Tây Môn Báo còn cho đào kênh dẫn nước, giúp dân thoát khỏi cảnh lũ lụt. Câu chuyện cho thấy tài năng, sự thông minh, táo bạo của Tây Môn Báo, một vị quan thanh liêm, thương dân.
Câu Chuyện 34: “Khen Chê Cũng Đều Có Tội”
Sau khi biến pháp của Vệ Ưởng được công bố, nhiều người cho rằng biến pháp bất tiện, những người ấy bị biên tên vào sổ chờ bị trị tội. Vệ Ưởng muốn trị tội thái tử, nhưng vì thái tử là người nối ngôi nên phải trị tội hai vị hoàn thân là hai thầy dạy của thái tử.
Vệ Ưởng thi hành pháp luật nghiêm minh, nhưng sau 17 năm, biến pháp thất bại. Câu chuyện cho thấy mặt trái của việc trị nước bằng pháp luật quá nghiêm khắc.
Kết Luận
Những câu chuyện cổ nhân không chỉ là bài học về cách đối nhân xử thế, mà còn là những triết lý sống quý giá, giúp chúng ta hiểu rõ hơn về con người và cuộc đời. Hy vọng rằng qua chuyên mục sách nói này, dinhbaochau.com đã mang đến cho bạn những phút giây thư giãn và bổ ích. Hãy tiếp tục theo dõi và đón chờ những nội dung thú vị khác từ chúng tôi!