27 Án Oan Lịch Sử Các Triều Đại Trung Quốc: Vạch Tội Quyền Thần & Đại Tướng Bị Giết Oan

Chào mừng bạn đến với chuyên mục sách nói của dinhbaochau.com, nơi chúng tôi mang đến cho bạn những trải nghiệm nghe sách độc đáo và hấp dẫn. Hôm nay, chúng ta sẽ cùng nhau khám phá một phần của lịch sử Trung Quốc qua những câu chuyện đầy bi kịch về các án oan nổi tiếng. Những vụ án này không chỉ là những trang sử đen tối mà còn là bài học sâu sắc về công lý, quyền lực và lòng người. Với sự kết hợp giữa âm thanh sống động và hình ảnh minh họa, chúng tôi hy vọng sẽ mang đến cho bạn những phút giây thư giãn và bổ ích.

Vạch Tội Quyền Thần

Vào năm 1535, quan Ngự sử Phùng Ân chuẩn bị rời Bắc Kinh đến Trích Tuất, Tô Châu, Quảng Đông. Theo thông lệ, các quan bị phát vãng thường che mặt để tránh sự chú ý. Tuy nhiên, Phùng Ân lại được rất nhiều người, bao gồm cả quan lại và dân chúng, đến tiễn đưa. Các quan Hàn lâm viện còn tặng ông bức quyển “Tứ Đức Lưu Phương” để bày tỏ sự kính trọng. Vậy, vì sao một vị quan bị đày lại nhận được sự ngưỡng mộ lớn đến vậy?

Phùng Ân xuất thân nghèo khó, mồ côi cha từ nhỏ. Nhờ sự dạy dỗ của mẹ, ông không ngừng nỗ lực học tập. Trong một đêm giao thừa lạnh giá, khi nhà không có gì ăn, Phùng Ân vẫn miệt mài đọc sách để quên đi đói rét. Chính hoàn cảnh khó khăn đã rèn luyện ý chí và giúp ông đạt được thành tựu lớn. Năm 1526, ông đỗ Tiến sĩ và được bổ nhiệm làm Hành nhân. Khác với những người sau khi làm quan liền bỏ bê sách vở, Phùng Ân vẫn không ngừng học hỏi. Năm 1528, ông được cử đến Lưỡng Quảng để an ủi Vương Thụ Nhân, một vị quan nổi tiếng dẹp loạn. Phùng Ân rất ngưỡng mộ tài đức của Vương Thụ Nhân và bái ông làm thầy.

Năm 1529, Phùng Ân trở thành Giám sát Ngự sử Nam Kinh. Với chức trách của mình, ông không ngại vạch tội bọn tham quan quyền quý, được người dân yêu mến. Nam Kinh là kinh đô thứ hai của nhà Minh, nơi các đại thần thường trấn giữ. Lúc bấy giờ, đại thần Nguỵ Công đã lạm dụng quyền lực, sai khiến binh sĩ làm việc tư. Phùng Ân đã dâng sớ tố cáo, khiến Nguỵ Công bị quở trách. Tuy nhiên, việc này cũng khiến Phùng Ân bị một số quan lại quyền thế căm ghét.

Không dừng lại ở đó, Phùng Ân tiếp tục tố cáo chỉ huy quân sự Sử Trương Thân đã giết người, bất chấp việc Trương Thân được Đô Ngự sử Uông Hồng bao che. Việc làm này của ông đã làm Uông Hồng căm tức. Uông Hồng là kẻ thâm hiểm, xảo trá và giỏi luồn lách thánh ý. Phùng Ân bất chấp điều đó, tiếp tục tố cáo những tội ác của Uông Hồng, nhưng không được nhà vua để ý.

READ MORE >>  Bí Mật Đằng Sau Những Ý Tưởng Lan Truyền: Phân Tích "Hiệu Ứng Lan Truyền"

Tháng 9 năm 1531, Uông Hồng tìm cách loại bỏ việc xem xét tố cáo trước khi sát hạch quan lại ở Nam Kinh để thao túng quyền lực. Phùng Ân đã phản đối và biện minh cho lợi ích của việc thu thập tố cáo trước. Thế Tông đã nghe theo Phùng Ân, khiến Uông Hồng càng thêm tức giận. Năm 1532, nhân cơ hội sao chổi xuất hiện, Phùng Ân đã dâng sớ phân tích cái được mất trong việc dùng người của vua, chỉ rõ hiền ngu của các đại thần. Ông mạnh mẽ công kích tội ác của Trương Thông, Phương Hiến Phu và Uông Hồng, ví chúng như những sao chổi gây họa cho triều đình.

Thế Tông sau khi đọc tấu biểu đã bắt giam Phùng Ân. Trong ngục, ông bị tra tấn nhưng vẫn không hề vu oan cho ai. Sau đó, Phùng Ân bị đưa ra Tam pháp tư hội thẩm và bị khép tội vu cáo đại thần. Tuy nhiên, Hình bộ Thượng thư Vương Thời Trung cho rằng ông không phạm tội chết. Bất chấp điều đó, Thế Tông vẫn hạ lệnh cách chức Vương Thời Trung và ép buộc Pháp tư kết tội Phùng Ân. Uông Hồng sau đó được bổ nhiệm làm Lại bộ Thượng thư, càng tạo điều kiện để ông ta trả thù Phùng Ân.

Trong phiên tòa, Phùng Ân đã vạch mặt Uông Hồng, đề cao đại nghĩa và không hề sợ hãi. Ông chỉ trích Uông Hồng đã dùng quyền lực để trả thù cá nhân, coi thường triều đình. Trước những lời tố cáo của Phùng Ân, Uông Hồng đã nổi giận và có những hành động không đúng mực. Các quan xét xử đã khuyên Phùng Ân không nên nói thêm nữa và khuyên Uông Hồng không nên dùng tư thù để xét xử. Cuối cùng, Uông Hồng đã tự ý tuyên án lưu đày Phùng Ân.

Dân chúng kinh thành đã vây kín cổng thành để tiễn đưa Phùng Ân. Họ gọi ông là “Tứ thiết Ngự sử” vì sự dũng cảm và không khuất phục trước cường quyền. Những lời tranh luận của ông với Uông Hồng được ghi chép lại và lan truyền rộng rãi. Sau này, Thế Tông không thể tiếp tục giữ ý định giết Phùng Ân và đã đưa ông vào ngục. Hai năm sau, Phùng Ân được đưa ra xét xử lại và được giảm án xuống lưu đày.

Phùng Ân đã sống tha hương sáu năm ở Lôi Châu trước khi được trở về kinh. Sau khi Mạc Tông lên ngôi, ông được phục chức nhưng từ chối vì tuổi cao sức yếu. Việc phong chức cho Phùng Ân thực chất chỉ là một cách để xoa dịu nỗi bất bình và cổ vũ các quan lại khác dám nói thẳng.

READ MORE >>  Chân Trần Chí Thép: Hành Trình Thấu Hiểu Và Hòa Giải Sau Chiến Tranh Việt Nam

Hoàng Đế Trúng Kế Phản Gian, Đại Tướng Bị Giết Oan

Vào cuối thời nhà Minh, bộ tộc Nữ Chân dưới sự lãnh đạo của Nỗ Nhĩ Cáp Xích đã lớn mạnh và liên tục xâm phạm biên giới. Năm 1619, nhà Minh điều động 8 vạn quân nhưng bị Nỗ Nhĩ Cáp Xích đánh bại. Năm 1621, quân Hậu Kim tiếp tục tấn công và chiếm được nhiều thành trì quan trọng. Năm 1622, họ tấn công Quảng Minh, khiến nhà Minh càng thêm hoảng loạn. Trong lúc triều đình đang lo lắng, Viên Sùng Hoán đã tự mình đến quan ải để tìm hiểu tình hình.

Viên Sùng Hoán (1554 – 1630) là người có kiến thức về quân sự và tinh thần trách nhiệm cao. Sau khi nắm rõ tình hình, ông đã tự tin tuyên bố có thể bảo vệ Liêu Đông nếu được cấp đủ binh mã và lương thực. Ông được phong làm giám sát quân sự và cấp 20 vạn quan tiền để chiêu mộ quân sĩ. Sau khi được giao trấn giữ phía ngoài quan ải, Viên Sùng Hoán đã ra sức củng cố phòng thủ, đặc biệt là thành Ninh Viễn. Ông cho sửa chữa thành lũy theo đúng tiêu chuẩn, biến Ninh Viễn trở thành một cứ điểm quan trọng.

Viên Sùng Hoán cũng đề nghị cứu giúp hơn 10 vạn nạn dân ở Thập Tam Sơn nhưng không thành công. Sau đó, ông chủ trương phòng thủ Ninh Viễn và được Tôn Thừa Tông ủng hộ. Nhờ sự giúp đỡ của Tôn Thừa Tông, Viên Sùng Hoán đã đạt được nhiều thành tựu, củng cố tuyến phòng thủ Liêu Đông. Tuy nhiên, trong triều, Nguỵ Trung Hiền đã hãm hại Tôn Thừa Tông và đưa Cao Đệ lên thay.

Cao Đệ đã ra lệnh rút hết quân từ các thành trì ngoài quan ải, khiến Viên Sùng Hoán vô cùng bất mãn. Ông kiên quyết phản đối và quyết tâm giữ vững Ninh Viễn. Cao Đệ buộc phải chấp nhận nhưng vẫn rút quân ở các nơi khác, bỏ lại nhiều vật tư quân sự quan trọng. Trước tình hình đó, Viên Sùng Hoán đã dâng sớ xin về quê chịu tang nhưng bị nhà vua từ chối và yêu cầu ông tiếp tục giữ thành.

Tháng 1 năm 1626, Nỗ Nhĩ Cáp Xích dẫn 13 vạn quân tấn công Ninh Viễn. Viên Sùng Hoán cùng các tướng sĩ đã thề quyết tử giữ thành. Quân Minh đã đẩy lùi quân Hậu Kim, Nỗ Nhĩ Cáp Xích bị trọng thương và qua đời sau đó. Đây là chiến thắng lớn đầu tiên của quân Minh trước quân Hậu Kim. Sau chiến thắng này, Viên Sùng Hoán được thăng chức Tuần phủ Liêu Đông. Ông tiếp tục thu hồi các thành trì bị Cao Đệ bỏ lại và cố gắng duy trì hòa hoãn với nhà Kim để có thời gian củng cố phòng thủ.

READ MORE >>  Ai Sẽ Khóc Khi Bạn Lìa Xa: Khám Phá Ý Nghĩa Cuộc Đời Theo Robin Sharma

Tuy nhiên, trong triều, các quan lại bắt đầu nghi ngờ về mối quan hệ của Viên Sùng Hoán với nhà Kim. Ông đã dâng sớ giải thích, nhưng những nghi ngờ vẫn không dứt. Sau khi Hoàng Thái Cực lên ngôi, ông ta đã dẫn quân đánh Triều Tiên rồi quay sang đánh Ninh Viễn, Miên Châu. Viên Sùng Hoán đã đánh bại quân Hậu Kim lần thứ hai.

Nguỵ Trung Hiền lại tiếp tục bài xích Viên Sùng Hoán, buộc ông phải từ chức. Sau khi Tư Tông lên ngôi, Nguỵ Trung Hiền bị loại bỏ và Viên Sùng Hoán được phục chức. Tư Tông đã hỏi về kế sách thu hồi Liêu Đông và Viên Sùng Hoán xin 5 năm để thực hiện. Tư Tông đã hứa phong tước Hầu nếu ông thành công. Trước khi đi, Viên Sùng Hoán đã xin nhà vua không nên mất lòng tin với mình, bất kể điều gì xảy ra.

Sau khi đến Ninh Viễn, Viên Sùng Hoán đã dùng Thượng Phương Bảo Kiếm để chém đầu Mao Văn Long. Mặc dù được Tư Tông tán thưởng nhưng hành động này sau này lại bị coi là bằng chứng cho việc ông cấu kết với giặc. Năm 1629, Hoàng Thái Cực đã cho quân đột phá trường thành và tiến đến gần Bắc Kinh. Viên Sùng Hoán đã dẫn quân đến bảo vệ kinh đô.

Tuy nhiên, trong triều lại có những kẻ vu cáo ông cấu kết với quân Kim. Hoàng Thái Cực đã dùng kế ly gián, khiến Tư Tông càng thêm nghi ngờ. Cuối cùng, Viên Sùng Hoán đã bị bắt giam và bị kết tội phản quốc. Năm 1630, ông bị xử tử bằng hình phạt ngũ mã phân thây. Dân chúng kinh thành cho rằng ông là kẻ phản quốc nên đã tranh giành nhau thân xác ông để trút giận.

Sau khi quân nhà Thanh vào thành, vua Càn Long đã minh oan cho Viên Sùng Hoán, cho thấy sự oan ức của vị tướng tài này.

Kết Luận

Những câu chuyện về Phùng Ân và Viên Sùng Hoán là minh chứng cho những bất công và oan khuất trong lịch sử. Họ là những người tài giỏi, dũng cảm và hết lòng vì nước nhưng lại phải chịu những kết cục bi thảm do sự ganh ghét, đố kỵ và thủ đoạn chính trị. Những câu chuyện này không chỉ cho thấy sự khắc nghiệt của lịch sử mà còn là bài học về lòng trung nghĩa và sự kiên định. Hy vọng qua bài review này, bạn sẽ có thêm những hiểu biết sâu sắc về lịch sử và rút ra những bài học ý nghĩa cho bản thân. Hãy tiếp tục theo dõi chuyên mục sách nói của dinhbaochau.com để khám phá thêm nhiều câu chuyện thú vị khác.

Leave a Reply